gāng lǐ
gāng bǐng
gāng jiàn
gāng cháng
gāng yán
gāng wǎng
gāng xiàn
gāng guàn
gāng shǔ
gāng lǐng
gāng tiáo
gāng shāng
gāng wéi
gāng fǎ
gāng xiá
gāng yào
gāng chuán
gāng mù
gāng zuǒ
gāng shāo
gāng cáo
gāng shǒu
gāng niǔ
gāng yùn
gāng jì
zì jiàn
qǔ jiàn
pán jiàn
guī jiàn
yǐn jiàn
huǒ jiàn
héng jiàn
jiǎn jiàn
shěng jiàn
shuǐ jiàn
jiè jiàn
kǎo jiàn
shěn jiàn
shēn jiàn
chén jiàn
yīng jiàn
líng jiàn
luán jiàn
kě jiàn
xuán jiàn
fǔ jiàn
jì jiàn
xióng jiàn
fēng jiàn
dà jiàn
shāng jiàn
tái jiàn
shēn jiàn
qín jiàn
zhú jiàn
qì jiàn
jiè jiàn
qián jiàn
lǎng jiàn
lín jiàn
diàn jiàn
bǐng jiàn
jīng jiàn
huì jiàn
ěr jiàn
zī jiàn
yǎ jiàn
gāo jiàn
xīn jiàn
miǎn jiàn
bǐng jiàn
qīng jiàn
jiǒng jiàn
chéng jiàn
hán jiàn
zhēn jiàn
què jiàn
jī jiàn
jīn jiàn
bīng jiàn
piān jiàn
dòng jiàn
cái jiàn
zhì jiàn
cōng jiàn
jǐng jiàn
wèng jiàn
pǐn jiàn
qián jiàn
biāo jiàn
pò jiàn
gāng jiàn
xūn jiàn
míng jiàn
yōu jiàn
qióng jiàn
shén jiàn
zhuī jiàn
nèi jiàn
lián jiàn
bǎo jiàn
zǎo jiàn
chè jiàn
jiàng jiàn
lǐ jiàn
dá jiàn
wǎng jiàn
jìng jiàn
ruì jiàn
chén jiàn
shèng jiàn
zhào jiàn
lǐng jiàn
chéng jiàn
gān jiàn
lún jiàn
gōng jiàn
xùn jiàn
róng jiàn
yǒng jiàn
tōng jiàn
yuán jiàn
guī jiàn
tú jiàn
rén jiàn
qíng jiàn
cuì jiàn
jūn jiàn
chuí jiàn
hún jiàn
fāng jiàn
huáng jiàn
míng jiàn
yí jiàn
jīn jiàn
fēng jiàn
⒈ 明清人采用朱熹《通鉴纲目》体例编写通史,於“纲目”、“通鉴”各摘一字,称为纲鉴。如明王世贞《纲鉴会纂》、 袁黄《袁了凡纲鉴》, 清吴乘权《纲鉴易知录》等。
引太平天囯洪仁玕《军次实录·谕天下读书士子》:“惟喜读古文纲鑑,每得有忠真节义之句,便念念不忘,究不解所谓文法也。”
明、清的学者采用朱熹通鉴纲目的方式编纂史书,称为「纲鉴」。如王世真《纲鉴》、吴乘权《纲鉴易知录》等。
纲gāng(1)(名)提网的总绳(多用于比喻):~目|提~挈领|~举目张。(2)(名)比喻事物最主要的部分(多指文件或言论):~领|大~|提~。(3)(名)生物学中把同一门的生物按照彼此相似的特征和亲缘关系再分为若干群;每一群叫一纲;如苔藓植物门分为苔纲和藓纲;脊椎动物亚门分为鱼、鸟、哺乳等纲。纲以下为目。(4)(名)旧时成批运输货物的组织:盐~|花石~。
鉴读音:jiàn鉴jiàn(1)(名)镜子(古代用铜制成)。(2)(动)照:水清可~。(3)(动)仔细看;审察:~别|~定。(4)(名)可以作为警戒或引为教训的事:引以为~|前车之覆;后车之~。(5)(动)旧式书信套语;用在开头的称呼之后;表示请人看信:惠~|台~|钧~。