jiān cǎi
chóng cǎi
zhí cǎi
wán cǎi
dān cǎi
lāo cǎi
yàn cǎi
tīng cǎi
yán cǎi
rǎn cǎi
pēng cǎi
zhuàng cǎi
hè cǎi
tàn cǎi
cháo cǎi
huà cǎi
yǒu cǎi
liáo cǎi
jiàn cǎi
zá cǎi
yú cǎi
shì cǎi
hóng cǎi
nà cǎi
yí cǎi
huī cǎi
jùn cǎi
jié cǎi
mín cǎi
pō cǎi
shēn cǎi
chè cǎi
shén cǎi
xuán cǎi
bāo cǎi
bǐ cǎi
zī cǎi
gǔ cǎi
xún cǎi
bào cǎi
wù cǎi
lián cǎi
liú cǎi
yào cǎi
cháo cǎi
shān cǎi
zōng cǎi
duō cǎi
dǎ cǎi
qiān cǎi
xià cǎi
xiū cǎi
chǔ cǎi
diāo cǎi
fǎng cǎi
shuāng cǎi
kāi cǎi
xiá cǎi
cháo cǎi
shè cǎi
zhāng cǎi
qiú cǎi
niàng cǎi
hàn cǎi
yán cǎi
biāo cǎi
guān cǎi
cuò cǎi
huáng cǎi
zuǎn cǎi
hǎo cǎi
fěng cǎi
sù cǎi
dà cǎi
yì cǎi
bā cǎi
diàn cǎi
cái cǎi
méi cǎi
yún cǎi
liáo cǎi
zàn cǎi
qī cǎi
liè cǎi
yù cǎi
chǒu cǎi
bò cǎi
shān cǎi
cuǐ cǎi
jiū cǎi
guāng cǎi
pī cǎi
fèng cǎi
diào cǎi
tián cǎi
yǒu cǎi
wén cǎi
huá cǎi
sè cǎi
fā cǎi
fēng cǎi
shōu cǎi
fú cǎi
yāo cǎi
què cǎi
cuì cǎi
huí cǎi
běn cǎi
shí cǎi
sōu cǎi
bù cǎi
jiā cǎi
biāo cǎi
quán cǎi
guò cǎi
fēng cǎi
xuàn cǎi
bì cǎi
xié cǎi
duō cǎi
yàn cǎi
cí cǎi
bāng cǎi
lì cǎi
cí cǎi
liàng cǎi
jīng cǎi
gōu cǎi
bīn cǎi
bó cǎi
yě cǎi
luán cǎi
kǒu cǎi
qīng cǎi
miào cǎi
hóng cǎi
dào cǎi
fàn cǎi
zhēng cǎi
ní cǎi
wò cǎi
zǎo cǎi
jiàng cǎi
yú cǎi
jiū cǎi
huái cǎi
shēng cǎi
zēng cǎi
tāo cǎi
chǒu cǎi
xīn cǎi
guǒ cǎi
liù cǎi
jīn cǎi
zhēn cǎi
róng cǎi
qiáo cǎi
qīng cǎi
rù cǎi
xià cǎi
sān cǎi
ruì cǎi
fú cǎi
⒈ 见“薪采”。
⒉ 同“薪柴”。亦作“薪採”。
引唐薛用弱《集异记·韦知微》:“知微既至,则究其窟宅,广备薪採,伺候集聚,因环薪纵火,众持兵刃,焚煞殆尽。”
⒊ 打柴。
引《公羊传·哀公十四年》:“然则孰狩之?薪采者也。”
徐彦疏:“薪采犹言采薪也。”
《战国策·秦策四》:“筑刚平,衞无东野,芻牧薪采莫敢闚东门。”
《宋书·武帝纪中》:“先是山湖川泽,皆为豪强所专,小民薪採渔钓,皆责税直,至是禁断之。”
⒋ 指打柴的人。
引晋张悛《为吴令谢询求为诸孙置守冢人表》:“进为徇汉之臣,退为开吴之主,而蒸尝絶於三叶,园陵残於薪采,臣窃悼之。”
薪xīn(1)(名)柴火:抱~救火。(2)(名)薪水:~俸|~金|~资。
采读音:cǎi,cài[ cǎi ]1. 摘取:采撷。采花。采摘。采制。
2. 开采:采煤。采矿。
3. 选取,取:采访(搜集寻访)。采纳(接受意见)。采集。采购。采写。
4. 神采,神色,精神:神采。精采。
5. 同“彩”。
6. 〔采采〕盛多的样子。
7. 古代指官。