huái chǒng
huái è
huái qiáng
huái qíng
huái yáng
huái jiù
huái xíng
huái nà
huái cáng
huái yǐn
huái kōng
huái gě
huái cán
huái cái
huái qí
huái jí
huái ài
huái niàn
huái chí
huái yùn
huái yí
huái zhuān
huái qī
huái shēn
huái xiá
huái ēn
huái yú
huái rèn
huái tè
huái jīn
huái guài
huái tǔ
huái zhēn
huái huì
huái yù
huái jiā
huái bīng
huái yùn
huái xié
huái xǐ
huái huāng
huái shuāng
huái xiàng
huái zhà
huái fǔ
huái xǐ
huái miǎn
huái bǎo
huái gù
huái zǔ
huái liàn
huái huǒ
huái zhēn
huái hèn
huái dān
huái yì
huái shū
huái róu
huái sī
huái gǔ
huái fèn
huái shù
huái jiān
huái wēi
huái mín
huái cì
huái fú
huái zhēn
huái ān
huái rú
huái xiāng
huái zhuān
huái hé
huái kě
huái zhū
huái kuì
huái shēng
huái rén
huái lì
huái jì
huái xiāng
huái zǐ
huái juàn
huái dí
huái qiān
huái rèn
huái bǐ
huái yuǎn
huái náng
huái cāi
huái rèn
huái shù
huái běn
huái tāi
huái fú
huái xuān
huái èr
huái wàng
huái èr
huái xiǎng
huái shuā
huái jū
huái lái
huái dú
huái chǐ
huái shā
huái yōng
huái xié
huái yǎn
huái kē
huái chéng
huái jīn
huái yōu
huái lóng
huái cán
huái rèn
huái gěi
huái xiū
huái kē
huái jīn
huái shān
huái xīn
huái dān
huái huáng
huái sī
huái zhí
huái shí
huái mù
huái dé
huái fēng
huái fú
huái yuàn
huái jiāo
huái yùn
huái zhuān
huái xù
huái ròu
huái chuāi
huái fèn
huái shāng
huái dào
huái bào
huái lù
huái xiù
huái yì
huái rèn
huái fù
huái jí
huái fù
huái cái
huái bǔ
huái xìn
huái jú
huái rén
huái qiān
huái gù
huái chóu
huái qīng
huái yòu
huái guī
huái gǎn
huái bǎo
huái yuàn
huái lái
huái xiāng
huái shǔ
huái yǎng
huái biǎo
huái jǐn
huái huà
huái shēn
huái bì
⒈ 心中惭愧。
引汉朱浮《为幽州牧与彭宠书》:“往时辽东有豕,生子白头,异而献之。行至河东,见羣豕皆白,怀慙而还。”
唐皇甫枚《三水小牍·却要》:“自是诸子怀慙,不敢失敬。”
唐张继《春申君祠》诗:“当时珠履三千客, 赵使怀惭不敢言。”
宋曾巩《上欧阳舍人书》:“韩吏部云:‘诚使屈原、孟軻、扬雄、司马迁、相如进於是选,僕知其怀惭,乃不自进而已尔。’此言可念也。”
怀huái(1)(名)胸部或胸前:掩着~|小孩在妈妈~里。(2)(名)心怀;胸怀:壮~|襟~|正中下~。(3)(动)思念;想念:~乡|~友|~古。(4)(动)腹中有(胎):~胎|~孕。(5)(动)心理存有:~恨|不~好意|~有大志。(6)(Huái)姓。
惭读音:cán惭cán(形)惭愧;因为自己有缺点、做错了事或未能尽到责任而感到不安:大言不~。