huái yì
huái gù
huái gù
huái shù
huái bǔ
huái yōu
huái hèn
huái cì
huái dào
huái rèn
huái chóu
huái sī
huái zhēn
huái rèn
huái nà
huái cái
huái fú
huái huà
huái yùn
huái dān
huái xiǎng
huái kē
huái jí
huái róu
huái lái
huái dú
huái zǐ
huái xǐ
huái chí
huái rén
huái fèn
huái rèn
huái tè
huái bì
huái sī
huái kuì
huái jiān
huái zhēn
huái náng
huái jì
huái kě
huái xiū
huái qí
huái kē
huái dí
huái qiáng
huái shēn
huái yǎng
huái zhí
huái xǐ
huái qiān
huái hé
huái jīn
huái xiāng
huái cāi
huái yùn
huái wàng
huái biǎo
huái èr
huái chéng
huái xù
huái qī
huái ēn
huái jú
huái fèn
huái cán
huái běn
huái rén
huái shāng
huái jí
huái huì
huái shēn
huái yuàn
huái shǔ
huái huǒ
huái jū
huái fú
huái zhuān
huái xìn
huái yù
huái xiù
huái bǐ
huái lái
huái lù
huái huáng
huái jīn
huái dé
huái jiāo
huái fù
huái yōng
huái kōng
huái xiāng
huái dān
huái qiān
huái qīng
huái yuǎn
huái shēng
huái rú
huái xīn
huái mín
huái qíng
huái wēi
huái zhà
huái zhuān
huái ròu
huái yǐn
huái yuàn
huái bǎo
huái xíng
huái shuā
huái fù
huái yùn
huái rèn
huái yǎn
huái liàn
huái yáng
huái yì
huái shuāng
huái gěi
huái xié
huái bīng
huái gǔ
huái shā
huái xiàng
huái mù
huái bǎo
huái yí
huái zhū
huái rèn
huái zhuān
huái chuāi
huái juàn
huái jiù
huái huāng
huái zǔ
huái tǔ
huái xié
huái cán
huái zhēn
huái chǐ
huái ān
huái miǎn
huái shū
huái tāi
huái gě
huái bào
huái xuān
huái shí
huái yú
huái niàn
huái fú
huái chǒng
huái cáng
huái jǐn
huái yòu
huái jiā
huái fǔ
huái gǎn
huái lóng
huái è
huái shù
huái xiāng
huái ài
huái èr
huái guài
huái fēng
huái shān
huái lì
huái xiá
huái guī
huái cái
huái jīn
bái bì
líng bì
sù bì
pò bì
jīn bì
gǔ bì
jīng bì
shěn bì
hóng bì
hái bì
zhòng bì
quán bì
qiú bì
bào bì
xī bì
xuán bì
lì bì
fèng bì
chǔ bì
diǎn bì
huán bì
dǐ bì
wán bì
chǐ bì
diǎn bì
hán bì
tóng bì
shēng bì
qióng bì
hé bì
gǒng bì
xián bì
pú bì
bàn bì
gǒng bì
qián bì
zhuàn bì
fǎn bì
shuāng bì
fǎn bì
guī bì
guī bì
dāng bì
shōu bì
huái bì
hé bì
guī bì
qín bì
shí bì
xuán bì
lǚ bì
zhū bì
cóng bì
bài bì
xuān bì
suì bì
zhào bì
lián bì
zǎi bì
bǎo bì
huǐ bì
jiàn bì
lián bì
《左传•桓公十年》:“周谚有之:‘匹夫无罪,怀璧其罪。’”杜预注:“人利其璧,以璧为罪。”因以“怀璧”比喻多财招祸或怀才遭忌。
⒈ 因以“怀璧”比喻多财招祸或怀才遭忌。
引《左传·桓公十年》:“周谚有之:‘匹夫无罪,怀璧其罪。’”
杜预注:“人利其璧,以璧为罪。”
《三国志·魏志·华歆传》:“本无拒诸君之心,而所受遂多,念单车远行,将以怀璧为罪,愿宾客为之计。”
唐李华《咏史诗》之四:“得罪因怀璧,防身輒控弦。”
清姚鼐《钱舜举<萧翼赚兰亭图>》诗:“语卿且勿諫,怀璧不可居。”
怀huái(1)(名)胸部或胸前:掩着~|小孩在妈妈~里。(2)(名)心怀;胸怀:壮~|襟~|正中下~。(3)(动)思念;想念:~乡|~友|~古。(4)(动)腹中有(胎):~胎|~孕。(5)(动)心理存有:~恨|不~好意|~有大志。(6)(Huái)姓。
璧读音:bì璧bì(名)古代的一种玉器;扁平;圆形;中间有孔;美玉的通称。