cāng chǎng
cāng sì
cāng pò
cāng huáng
cāng lì
cāng fǎ
cāng máng
cāng kù
cāng shí
cāng láng
cāng jù
cāng shǔ
cāng shǐ
cāng nú
cāng huǎng
cāng shèng
cāng hǎi
cāng jí
cāng cù
cāng wèi
cāng mò
cāng xū
cāng máng
cāng huáng
cāng mǐ
cāng tóu
cāng cù
cāng yǎ
cāng hēi
cāng áo
cāng jié
cāng yù
cāng qūn
cāng yīng
cāng biǎn
cāng chà
cāng fǔ
cāng huáng
cāng sù
cāng dù
cāng gēng
cāng bǐng
cāng jiào
cāng líng
cāng tǎng
cāng fǔ
cāng yīng
cāng lóng
cāng cù
cāng mǎ
cāng gēng
cāng làng
cāng shè
cāng áo
cāng xiāng
cāng chǔ
cāng liáng
cāng xiōng
cāng huáng
cāng yǔ
cāng lǐn
cāng guān
cāng cāng
cāng sú
cāng huǎng
cāng gǒu
cāng yù
cāng kuài
cāng áo
cāng huáng
cāng gǔ
古代传说中的汉字创造者。
⒈ 古代传说中的汉字创造者。 《史记》据《世本》以为是黄帝时的史官。
引《荀子·解蔽》:“好书者众矣,而仓頡独传者壹也。”
汉许慎《说文解字序》:“黄帝之史仓頡,见鸟兽蹏迒之迹,知分理之可相别异也,初造书契。”
清赵翼《岣嵝碑歌》:“文括山海岳瀆经,字挟沮诵仓頡蹟。”
人名。生卒年不详。相传为黄帝史官,我国文字的创造者。然文字不可能是一人所独创,应是先人逐渐积累而成,故仓颉可能是古代整理文字而有名者。