pò huò
xīng huò
wàng huò
jiǎn huò
wū huò
bō huò
gū huò
lǔ huò
jiàn huò
yòu huò
gēng huò
yì huò
jī huò
jiǎo huò
kè huò
shēng huò
zhí huò
xiǎo huò
shōu huò
zhǎn huò
fú huò
chuàng huò
zāng huò
bó huò
zhuā huò
jié huò
yǎn huò
jiē huò
jī huò
yǔn huò
jù huò
piāo huò
qín huò
gōng huò
qín huò
yǔn huò
qiū huò
ná huò
zhàn huò
pán huò
liǎn huò
yún huò
cǎi huò
xì huò
xī huò
liè huò
jùn huò
bēn huò
bù huò
yì huò
shā huò
lǔ huò
xián huò
bǔ huò
zhē huò
yīng huò
guì huò
jū huò
lǚ huò
yì huò
róng huò
ná huò
chá huò
xiāo huò
shì huò
wěn huò
fèn huò
de huò
chè huò
hù huò
jiǎn huò
kè huò
zhuī huò
yíng huò
qǐ huò
qí huò
lǔ huò
tián huò
gù huò
fēng huò
古(好工具.)代对奴婢的贱称。
⒈ 古代对奴婢的贱称。
引《荀子·王霸》:“大有天下,小有一国,必自为之然后可,则劳苦秏顇莫甚焉;如是,则虽臧获不肯与天子易埶业。”
唐皇甫枚《三水小牍·王知古》:“臧获有不如意者,立杀之。”
清钱泳《履园丛话·谭诗·以诗存人》:“古者奴婢皆有罪者为之,谓之臧获。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第一编第四章第十一节:“墨家认为官无常贵,民无终贱,臧获(奴隶)也是人。”
奴婢。
1.善;好。
2.又同“藏”cáng。
获读音:huò获huò(1)(动)捉住;擒住:捕~|俘~。(2)(动)得到;获得:~胜|~奖|~罪|~救。(3)(动)收割:收~。