chén liáng
chén chéng
chén tuō
chén sù
chén fā
chén yuè
chén zǔ
chén yì
chén yú
chén gǔ
chén yuè
chén shì
chén shào
chén chú
chén shú
chén shè
chén shù
chén shì
chén jù
chén sī
chén é
chén xùn
chén gāi
chén dào
chén jiǔ
chén xī
chén xùn
chén xuán
chén rén
chén tiáo
chén zhèng
chén tà
chén wén
chén piān
chén jiàn
chén pí
chén qiū
chén lì
chén xù
chén yán
chén biǎo
chén jì
chén huì
chén yù
chén lù
chén cāng
chén láng
chén shì
chén gēn
chén lú
chén hè
chén qǐng
chén xiè
chén dú
chén sú
chén xiàn
chén dú
chén dú
chén biān
chén lùn
chén làn
chén xiū
chén sù
chén tào
chén sù
chén yún
chén shǒu
chén xiàng
chén yán
chén jǔ
chén zǐ
chén chì
chén qǐ
chén yīn
chén lǜ
chén yuān
chén xiào
chén xuān
chén wú
chén niàng
chén yuán
chén bào
chén fèng
chén yì
chén duì
chén yǎn
chén nián
chén hóng
chén léi
chén róng
chén niè
chén jìn
chén mó
chén qí
chén guī
chén shuò
chén bù
chén jiù
chén huì
chén kē
chén cí
chén shuō
chén jǐng
chén bái
chén ràng
chén nóng
chén tuō
chén zì
chén yuān
chén biàn
chén wù
chén jiàn
chén shī
chén zāng
chén yì
chén gēng
chén gù
chén chén
chén yì
chén huò
chén fàng
chén bìng
chén mǐ
chén bì
chén qì
chén měi
chén jié
chén shòu
chén guà
chén fú
chén mèi
chén jiǔ
chén liè
chén zhuàng
chén píng
chén xiě
chén shuō
chén qíng
chén wáng
chén yì
chén qiàn
chén xù
chén dé
chén zhū
chén bǎo
chén cí
chén cè
chén míng
chén qǐ
chén chóu
chén fǔ
chén kē
chén shī
chén sù
chén gào
chén zòu
chén fú
chén gēng
chén cù
chén dá
chén wén
⒈ 宿草之根;多年生草之根。
引《文选·潘岳<怀旧赋>》:“陈荄被于堂除,旧圃化而为薪。”
李善注:“郑玄《礼记》注曰:宿草,陈根也。 《方言》曰:荄,根也,音皆。”
唐骆宾王《丹阳刺史挽词》之三:“荒郊疏古木,寒隧积陈荄。”
1.安放;摆设;排列:~设。
2.叙述;说明:条~。详~。
3.时间久的;旧的:推~出新。
4.周朝国名(?—前478)。在今河南东部和安徽亳州一带。为楚所灭。
5.朝代名。南朝之一(557—589)。陈霸先灭萧梁后建立。建都建康(今南京)。为隋所灭。
6.古又同“阵(zhèn)”。
荄读音:gāi草根。