zǒng hé
zǒng sā
zǒng fēn
zǒng zé
zǒng xiàn
zǒng zhī
zǒng bù
zǒng mù
zǒng wù
zǒng yī
zǒng bù
zǒng hé
zǒng gòng
zǒng lǎn
zǒng lǐng
zǒng děi
zǒng guàn
zǒng lǜ
zǒng jiān
zǒng hào
zǒng bīng
zǒng shè
zǒng jì
zǒng jià
zǒng zhèng
zǒng gāng
zǒng shù
zǒng guó
zǒng zhàng
zǒng lùn
zǒng jī
zǒng shì
zǒng lǎn
zǒng tǐ
zǒng gōng
zǒng guǎn
zǒng zhī
zǒng kuò
zǒng yù
zǒng zhì
zǒng luàn
zǒng é
zǒng guī
zǒng wēn
zǒng ráo
zǒng shāng
zǒng chéng
zǒng zǒng
zǒng jí
zǒng gōng
zǒng bǎ
zǒng píng
zǒng míng
zǒng zhāng
zǒng hé
zǒng jiǎo
zǒng lù
zǒng cáo
zǒng hù
zǒng zhǎng
zǒng jié
zǒng tǒng
zǒng suàn
zǒng chéng
zǒng lì
zǒng kuí
zǒng kǔn
zǒng chēng
zǒng qí
zǒng gāi
zǒng hé
zǒng rè
zǒng yé
zǒng jī
zǒng yù
zǒng cuī
zǒng huì
zǒng zuò
zǒng fà
zǒng lǎn
zǒng fāng
zǒng dū
zǒng zhí
zǒng cái
zǒng biān
zǒng guī
zǒng jī
zǒng zhuāng
zǒng liàng
zǒng duì
zǒng huì
⒈ 古时儿童束发为两角。
引北齐颜之推《颜氏家训·勉学》:“梁朝皇孙以下,总丱之年,必先入学,观其志尚。”
明胡应麟《少室山房笔丛·经籍会通二》:“余自总丱之岁,溺志斯途,南北东西,访求餘二十载,经史子集,类次赢三万编。”
⒉ 借指童年。
引南朝梁武帝《拟长安有狭邪》诗:“小息尚青綺,总丱游南皮。”
隋李谔《上隋高祖革文华书》:“于是閭里童昏,贵游总丱,未窥六甲,先製五言。”
丱,小孩束发成两角的样子。总丱指童年。
总zǒng(1)(动)总括;汇集:~之|~其成|~起来|~到一起。(2)(形)全部的;全面的:~额|~攻|~评|~数|~长|~帐|~值|~动员|~攻击|~罢工。(3)(形)概括全部的;为首的;领导的:~部|~管|~会|~机|~监|~谱|~社|~署|~长|~则|~工会|~路线|~司令|~书记。(4)(副)一直;一向(表示情况的经常性):~迟到|~不下雨。(5)(副)毕竟;总归:小孩~是小孩|~得向上级汇报。
丱读音:guàn,kuàng[ guàn ]1. 古代儿童束的上翘的两只角辫。
2. 年幼。