jiàn mǎ
jiàn dú
jiàn zòng
jiàn lǎng
jiàn shé
jiàn bǐ
jiàn xiá
jiàn yǒng
jiàn jí
jiàn míng
jiàn zú
jiàn shuǎng
jiàn qiáng
jiàn wàng
jiàn jiē
jiàn měi
jiàn jué
jiàn xiàn
jiàn ér
jiàn xiá
jiàn yì
jiàn ér
jiàn xiā
jiàn quán
jiàn pú
jiàn fàn
jiàn fū
jiàn shí
jiàn tán
jiàn dàn
jiàn jiàn
jiàn hé
jiàn shuǐ
jiàn zhuàng
jiàn jié
jiàn dàn
jiàn shuò
jiàn kāng
jiàn cún
jiàn hú
jiàn zhuàng
jiàn dòu
jiàn wǔ
jiàn zú
jiàn yǎng
jiàn wàng
jiàn bù
jiàn háo
jiàn zài
jiàn làng
jiàn tǐ
jiàn wèi
jiàn jiàng
jiàn lì
jiàn dǎo
jiàn jǔ
jiàn fù
jiàn shēn
jiàn wǔ
jiàn bá
hAo86.健儿jiàn ér
(1) 英勇善战的人
英valiant fighter(2) 长于体育技巧的人
英good athlete(3) 泛指强健的人
英robust person健壮的男儿。
如:「健儿比赛」、「健儿门诊」。
健jiàn(1)(形)强健:~康|~全|稳~。(2)(动)使强健:~身|~胃。(3)(形)在某一方面显示的程度超过一般;善于:~步|~谈|~忘。
兒读音:ér1.嬰孩。
2.特指男孩。
3.兒女對父母的自稱。
4.南北朝時有對兄亦自稱“兒”者。
5.父母對兒女的稱呼。
6.古代年輕女子的自稱。
7.對年少男子的稱呼。
8.對情人的昵稱。猶言心肝。
9.輕蔑之詞,猶言小子。
10.人。
11.雄性。
12.詞尾。名詞詞尾。
13.詞尾。動詞詞尾。
14.詞尾。形容詞詞尾。
15.詞尾。量詞詞尾。