jiàn fū
jiàn dàn
jiàn wǔ
jiàn quán
jiàn fàn
jiàn shuǐ
jiàn dǎo
jiàn jiàng
jiàn jǔ
jiàn ér
jiàn jiē
jiàn shé
jiàn hé
jiàn dú
jiàn jí
jiàn ér
jiàn xiàn
jiàn yǒng
jiàn shēn
jiàn míng
jiàn shí
jiàn yì
jiàn xiá
jiàn tǐ
jiàn zòng
jiàn yǎng
jiàn tán
jiàn mǎ
jiàn zhuàng
jiàn zhuàng
jiàn jué
jiàn zài
jiàn shuǎng
jiàn bǐ
jiàn hú
jiàn wàng
jiàn qiáng
jiàn jiàn
jiàn wèi
jiàn háo
jiàn zú
jiàn shuò
jiàn lǎng
jiàn xiā
jiàn fù
jiàn jié
jiàn cún
jiàn bá
jiàn kāng
jiàn làng
jiàn bù
jiàn zú
jiàn pú
jiàn wàng
jiàn měi
jiàn xiá
jiàn dàn
jiàn dòu
jiàn lì
jiàn wǔ
xì yǎng
mù yǎng
xìn yǎng
dǎ yǎng
jìng yǎng
jī yǎng
zuàn yǎng
zhī yǎng
jiē yǎng
fǔ yǎng
zhī yǎng
yóng yǎng
chóng yǎng
pèi yǎng
qǐ yǎng
huái yǎng
fèng yǎng
jǐng yǎng
gǎn yǎng
zhān yǎng
guān yǎng
áng yǎng
fǔ yǎng
tàn yǎng
gāo yǎng
bǐng yǎng
kě yǎng
xún yǎng
qīn yǎng
xī yǎng
qīng yǎng
jiàn yǎng
zī yǎng
shī yǎng
cān yǎng
dài yǎng
dào yǎng
gē yǎng
jiǔ yǎng
dī yǎng
fǔ yǎng
jiā yǎng
kuí yǎng
qí yǎng
xīn yǎng
qìng yǎng
jiàng yǎng
chí yǎng
⒈ 非常羡慕;非常仰慕。 《太平广记》卷四一九引唐李朝威《异闻集·柳毅》:“男女二姓俱为豪族,法用礼物,尽其丰盛。
引金陵之士莫不健仰。”
非常仰慕。
健jiàn(1)(形)强健:~康|~全|稳~。(2)(动)使强健:~身|~胃。(3)(形)在某一方面显示的程度超过一般;善于:~步|~谈|~忘。
仰读音:yǎng[ yǎng ]1. 脸向上,与“俯”相对:仰首。仰望。
2. 敬慕:久仰。敬仰。
3. 依赖:仰承。仰赖。仰仗。仰人鼻息。
4. 旧时公文用语。上行文中用在“请、祈、恳”等字之前,表示恭敬;下行文中表示命令:仰即尊照。
5. 服下,指服毒:仰药(服毒药自杀)。仰毒。
6. 姓。