jiàn jiàn
jiàn jié
jiàn míng
jiàn zú
jiàn fù
jiàn zhuàng
jiàn wèi
jiàn bá
jiàn hé
jiàn quán
jiàn jiē
jiàn wǔ
jiàn dú
jiàn bǐ
jiàn fàn
jiàn shuǐ
jiàn wǔ
jiàn jiàng
jiàn měi
jiàn lì
jiàn hú
jiàn zòng
jiàn tán
jiàn jí
jiàn xiā
jiàn shuò
jiàn xiá
jiàn làng
jiàn zài
jiàn qiáng
jiàn jué
jiàn xiá
jiàn shé
jiàn zú
jiàn bù
jiàn yì
jiàn kāng
jiàn mǎ
jiàn shuǎng
jiàn cún
jiàn pú
jiàn háo
jiàn ér
jiàn yǒng
jiàn yǎng
jiàn dàn
jiàn fū
jiàn xiàn
jiàn wàng
jiàn jǔ
jiàn shí
jiàn tǐ
jiàn ér
jiàn lǎng
jiàn wàng
jiàn shēn
jiàn dǎo
jiàn dòu
jiàn zhuàng
jiàn dàn
yíng xiàn
jìng xiàn
jī xiàn
màn xiàn
xīn xiàn
ráo xiàn
yàn xiàn
yáng xiàn
jī xiàn
biān xiàn
chōng xiàn
qǐ xiàn
màn xiàn
jìn xiàn
chéng xiàn
fēng xiàn
hào xiàn
wài xiàn
guò xiàn
gǎn xiàn
fù xiàn
jiā xiàn
zēng xiàn
chí xiàn
dù xiàn
mù xiàn
bù xiàn
xīn xiàn
kuā xiàn
qīn xiàn
qīng xiàn
jiē xiàn
xīn xiàn
jīng xiàn
yíng xiàn
jiàn xiàn
xīn xiàn
qìng xiàn
chǔ xiàn
suì xiàn
yáng xiàn
kè xiàn
bèi xiàn
yǎn xiàn
⒈ 贪欲。
引《史记·太史公自序》:“至于大道之要,去健羡,絀聪明,释此而任术。”
裴骃集解引如淳曰:“知雄守雌,是去健也。不见可欲,使心不乱,是去羡也。”
唐司空图《释怨》:“是以至人达观,物我俱遗,混休戚,忘健羡。”
宋陆游《娥江市》诗:“年来去健羡,摩腹自欣欣。”
清纳兰性德《雨霁赋》:“观我生之消息,任天运以卷舒,知显晦之维命,而又何所用其健羡与?”
⒉ 非常仰慕,非常羡慕。
引唐封演《封氏闻见记·壁记》:“朝廷百事诸厅,皆有壁记……原其作意,盖欲著前政履歷,而发将来健羡焉。”
五代范资《玉堂闲话·选仙场》:“观者靡不涕泗健羡,望洞门而作礼。”
宋欧阳修《与王懿敏公仲仪》:“酒絶喫不得,闻仲仪日饮十数杯,既健羡,又不能奉信。”
清和邦额《夜谭随录·崔秀才》:“奉天先达刘公未遇时,故世家子,少倜儻好客,挥霍不吝,车马辐輳,门庭如市,行路者健羡。”
叶敬常《和哲夫罗岗探梅原韵》:“玉岩健羡曾三到,风物偏劳一再猜。”
贪得无厌的欲望。
健jiàn(1)(形)强健:~康|~全|稳~。(2)(动)使强健:~身|~胃。(3)(形)在某一方面显示的程度超过一般;善于:~步|~谈|~忘。
羡读音:xiàn[ xiàn ]1. 因喜爱而希望得到:贪羡。羡慕。羡妒。艳羡。临渊羡鱼。
2. 有余,余剩:余羡。“以羡补不足”。
3. 姓。