guān chí
guān tái
guān sì
guān niàn
guān shì
guān shì
guān qiáo
guān huà
guān tīng
guān diǎn
guān qiáo
guān měi
guān yóu
guān kè
guān xìn
guān fǎ
guān xì
guān dào
guān kè
guān zhàn
guān méi
guān gǎn
guān yú
guān zhì
guān dǔ
guān zhān
guān shěng
guān yǔ
guān fù
guān cè
guān mó
guān yí
guān jǐng
guān lǎn
guān huǒ
guān hǎi
guān qù
guān xiè
guān gù
guān shì
guān wén
guān guāng
guān zhǐ
guān xíng
guān nuó
guān shǎng
guān xiàng
guān shì
guān zé
guān shí
guān tiào
guān quē
guān xiǎng
guān kuī
guān zhǔ
guān chá
guān hé
guān sè
guān mù
guān bīng
guān dēng
guān chǎng
guān fēng
guān dá
guān zhòng
guān zhèng
guān dú
guān zhì
guān lì
guān sú
guān cǎi
guān cháo
guān wèi
guān yǎng
guān zhàn
guān jiàn
guān xīn
guān yōu
guān yú
guān gé
guān wàng
guān zhào
guān dé
guān xiào
guān zhòng
guān hǎo
guān wàn
guān guó
guān qù
guān wán
guān dǔ
guān lǐ
guān chéng
guān jià
guān kàn
guān shēn
guān zhèn
guān chān
guān yīn
guān shì
guān dǐng
guān fó
guān lè
guān mín
⒈ 谓观察研究养生之道。
引《易·颐》:“观颐,自求口实。”
孔颖达疏:“观颐者,颐,养也,观此圣人所养物也。”
晋荀勗《晋四厢乐歌·宾之初筵》:“胥之陪寮,宪兹度楷。观颐养正,降福孔偕。”
明何良俊《四友斋丛说·尊生》:“欲希长年,此宜深戒,而亦养老奉亲与观颐自养者之所当知也。”
1. 看,察看:观看。观止(赞叹所看到的事物极端完美,无以复加)。观风(a.暗中察看动静,以定行止;b.观察民间风俗习惯,生活状态)。观阵。观赏。观察。观感。参观。
2. 看到的景象或样子:观瞻(a.事物的外观、景象及其留给人们的印象;b.注视,瞻望)。大观。奇观。
3. 对事物的看法、认识:观点。观念。主观。客观。世界观。
颐读音:yí颐yí(名)〈书〉颊;腮:支~(手托住腮)。颐yí(动)〈书〉保养:~养。