guān shì
guān lè
guān yīn
guān sè
guān dú
guān kè
guān shěng
guān wàn
guān yǎng
guān guó
guān gé
guān chí
guān hǎo
guān xiè
guān xiào
guān zhì
guān shì
guān cháo
guān fù
guān dēng
guān jiàn
guān yōu
guān hǎi
guān zhì
guān tīng
guān xiǎng
guān chéng
guān kàn
guān yú
guān gù
guān fǎ
guān shǎng
guān lì
guān zhān
guān yí
guān shì
guān fó
guān huà
guān chǎng
guān shì
guān yóu
guān fēng
guān shēn
guān sì
guān wèi
guān kè
guān yǔ
guān xiàng
guān zhèng
guān lǎn
guān diǎn
guān qiáo
guān zhǔ
guān dào
guān chān
guān wán
guān cè
guān shì
guān xì
guān wén
guān dǔ
guān tiào
guān yú
guān mù
guān mín
guān shí
guān bīng
guān quē
guān qù
guān zhòng
guān dǔ
guān nuó
guān zhèn
guān zhǐ
guān gǎn
guān zhào
guān méi
guān mó
guān tái
guān qiáo
guān huǒ
guān wàng
guān dé
guān niàn
guān dá
guān lǐ
guān kuī
guān zhàn
guān zhàn
guān qù
guān zhòng
guān xíng
guān xīn
guān guāng
guān hé
guān chá
guān jià
guān zé
guān xìn
guān sú
guān měi
guān cǎi
guān dǐng
guān jǐng
jué shì
huì shì
dǎo shì
shǒu shì
qīng shì
chāo shì
xuàn shì
lái shì
qǐ shì
gào shi
zhǎn shì
qǐ shì
bān shì
zhǐ shì
míng shì
jǐng shì
fěng shì
yuè shì
xuān shì
jū shì
gōng shì
cì shì
lǐng shì
pī shì
jiā shì
yǎn shì
yáng shì
chǎn shì
jīn shì
jiǎn shì
xùn shì
kuā shì
bān shì
kāi shì
jì shì
bǎng shì
tòu shì
jiàn shì
xiǎn shì
shén shì
qǐng shì
fù shì
jiē shì
yù shì
chū shì
zhāo shì
cái shì
chéng shì
jiè shì
chéng shì
yǐn shì
hán shì
pī shì
yǐn shì
xiǎo shì
biāo shì
zhǐ shì
guān shì
yù shì
jiān shì
bǎng shì
jiào shì
fēn shì
pái shì
àn shì
tú shì
chén shì
lǜ shì
pò shì
tí shì
lǎn shì
biǎo shì
zhāng shì
chuí shì
chuán shì
mò shì
⒈ 犹示范。
引汉赵晔《吴越春秋·越王无余外传》:“﹝禹﹞登茅山以朝四方羣臣,观示中州诸侯。”
《书·益稷》“予欲观古人之象” 孔传:“欲观示法象之服制。”
唐柳宗元《晋文公问守原议》:“获原启疆,适其始政,所以观示诸侯也。”
1. 看,察看:观看。观止(赞叹所看到的事物极端完美,无以复加)。观风(a.暗中察看动静,以定行止;b.观察民间风俗习惯,生活状态)。观阵。观赏。观察。观感。参观。
2. 看到的景象或样子:观瞻(a.事物的外观、景象及其留给人们的印象;b.注视,瞻望)。大观。奇观。
3. 对事物的看法、认识:观点。观念。主观。客观。世界观。
示读音:shì示shì(动)把事物摆出来或指出来使人知道;表示:告~|~众。