chí niàn
chí shǒu
chí qí
chí láo
chí wán
chí fēn
chí zhī
chí gāng
chí zǎi
chí jìng
chí yíng
chí bīng
chí shū
chí yǒu
chí lí
chí kē
chí gǔ
chí fǎ
chí xù
chí qiāng
chí chàng
chí lǐng
chí zhāi
chí jūn
chí píng
chí lùn
chí biàn
chí sàng
chí yí
chí bō
chí zhàng
chí shí
chí bǎ
chí jiǔ
chí xiàn
chí yǎn
chí guǎn
chí bá
chí xīn
chí hòu
chí zhèng
chí jié
chí suàn
chí xún
chí shè
chí shuāi
chí jiǔ
chí bào
chí yí
chí wèi
chí jiè
chí zhòu
chí sù
chí fǔ
chí gōng
chí wēi
chí xué
chí yǎng
chí gēng
chí jǐ
chí zhēn
chí héng
chí cāng
chí shèng
chí jì
chí xíng
chí chóu
chí hǔ
chí gān
chí shì
chí shū
chí zèng
chí biàn
chí chí
chí jiān
chí zhèng
chí tǒng
chí zhòu
chí yì
chí chè
chí bǎn
chí fú
chí sòng
chí jiā
chí róng
chí cāo
chí fú
chí zé
chí yì
chí zǔ
chí quán
chí fù
chí qì
chí shēng
chí shēn
chí bèi
chí shì
chí zhòng
chí hù
chí tuó
chí bié
chí shì
chí zhe
chí zhì
chí lǜ
chí lù
chí mǎn
chí bǐ
chí wò
chí chí
chí zhōng
chí cì
chí jǐ
chí shāng
chí qiú
⒈ 以手托腮。形容神态专注安详。
引《庄子·渔父》:“左手据膝,右手持颐以听。”
唐温庭筠《咏寒宵》:“话穷犹注睇,歌罢尚持颐。”
宋苏轼《越州张中舍寿乐堂》诗:“持颐宴坐不出面,收揽奇秀得十五。”
持chí(1)(动)拿着;握着:~枪。(2)(动)支持;保持:坚~|~久|~之以恒。(3)(动)主管;料理:~家|主~。(4)(动)对抗:相~不下。
颐读音:yí颐yí(名)〈书〉颊;腮:支~(手托住腮)。颐yí(动)〈书〉保养:~养。