qiū shàn
juàn shàn
bān shàn
hù shàn
yǔ shàn
jiāo shàn
bān shàn
bǎo shàn
xiāng shàn
hū shàn
fēng shàn
wǔ shàn
pú shàn
wán shàn
diào shàn
yáo shàn
hé shàn
hé shàn
bù shàn
péng shàn
pū shan
gōng shàn
diàn shàn
fēng shàn
jiǎo shàn
mén shàn
tái shàn
tuán shàn
luán shàn
mí shàn
jīn shàn
shǔ shàn
wō shàn
zhì shàn
hū shan
gé shan
shǒu shàn
yǐ shàn
huà shàn
lún shàn
diāo shàn
mù shàn
zāi shàn
yāo shàn
diàn shàn
què shàn
yuán shàn
mén shàn
tí shàn
zhàng shàn
chǒu shàn
máo shàn
liáng shàn
sā shàn
chuāng shàn
dān shàn
biān shàn
zōng shàn
yǒng shàn
gé shan
yù shàn
zhú shàn
gǔ shàn
qīng shàn
mò shàn
jiāo shàn
yuè shàn
fèng shàn
qū shàn
hū shan
zèng shàn
lóng shàn
yáng shàn
bō shàn
rǔ shàn
hù shàn
diàn shàn
gǔ shàn
gē shàn
kuí shàn
què shàn
zhé shàn
xié shàn
gé shàn
xuē shàn
chōu shàn
gōu shàn
ěr shàn
wēn shàn
sǎn shàn
gòu shàn
xíng shàn
gòu shān
qiè shàn
bái shàn
líng shàn
yōng shàn
dài shàn
xiòng shàn
dǎ shàn
guī shàn
fāng shàn
gòu shān
què shàn
门的一种,一对一对相连,一般做成雕花格子,门背糊纸或装玻璃。
⒈ 门的一种,一对一对相连,一般做成雕花格子,门背糊纸或装玻璃。
引《红楼梦》第七五回:“恍惚闻得祠堂内槅扇开闔之声。”
曹禺《北京人》第一幕:“打开槅扇就望见大客厅的气象十分轩豁。”
1.房屋中有窗格子的门或隔扇:~门。
2.分层放置器物的架子:~子。多宝~。
扇读音:shàn,shān[ shàn ]1. 摇动生风取凉的用具:扇子。扇坠(扇柄下端的装饰物)。扇面儿。扇形。
2. 指板状或片状的屏:门扇。隔扇。
3. 量词,用于门窗等:一扇门。
[ shān ]1. 摇动扇子或其它东西,使空气加速流动成风:用扇子扇。
2. 鼓动别人去做不应该做的事:扇动。扇风点火。
3. 用手掌打:扇耳光。