zōng shàn
hù shàn
dài shàn
péng shàn
diào shàn
xiāng shàn
zhàng shàn
bù shàn
qū shàn
yuè shàn
què shàn
lún shàn
fēng shàn
zhú shàn
yōng shàn
bān shàn
yǐ shàn
xiòng shàn
pū shan
wán shàn
sǎn shàn
diàn shàn
mén shàn
bǎo shàn
diàn shàn
mí shàn
qīng shàn
pú shàn
gōng shàn
líng shàn
mò shàn
chuāng shàn
hū shan
què shàn
gòu shān
què shàn
jiāo shàn
dǎ shàn
gé shan
wǔ shàn
xuē shàn
tuán shàn
gōu shàn
gòu shàn
sā shàn
jīn shàn
liáng shàn
yǒng shàn
guī shàn
chǒu shàn
zhì shàn
hū shàn
mén shàn
biān shàn
yù shàn
fāng shàn
diàn shàn
zāi shàn
qiū shàn
gē shàn
rǔ shàn
jiǎo shàn
hù shàn
juàn shàn
dān shàn
xié shàn
yáo shàn
gòu shān
lóng shàn
yuán shàn
yáng shàn
shǔ shàn
wēn shàn
jiāo shàn
fēng shàn
bái shàn
huà shàn
máo shàn
gé shan
luán shàn
chōu shàn
mù shàn
gǔ shàn
bān shàn
hé shàn
tí shàn
zhé shàn
yāo shàn
ěr shàn
zèng shàn
yǔ shàn
gǔ shàn
bō shàn
diāo shàn
qiè shàn
fèng shàn
gé shàn
hé shàn
hū shan
shǒu shàn
xíng shàn
tái shàn
wō shàn
kuí shàn
⒈ 绢面的扇子。
引《晋书·安帝纪》:“﹝义熙元年﹞五月癸未,禁绢扇及摴蒲。”
《宋史·魏王廷美传》:“阎怀忠尝为廷美诣淮海王钱俶求犀玉带、金酒器, 怀忠受俶私遗白金百两、金器、绢扇等。”
杨沫《青春之歌》第一部第二章:“她是胖身子,八月里还挥着小绢扇。”
绢juàn(名)一种薄而坚韧的丝织品:手~|丝~|绸~。
扇读音:shàn,shān[ shàn ]1. 摇动生风取凉的用具:扇子。扇坠(扇柄下端的装饰物)。扇面儿。扇形。
2. 指板状或片状的屏:门扇。隔扇。
3. 量词,用于门窗等:一扇门。