chái jī
chái mù
chái jià
chái xīn
chái yuán
chái tuán
chái chí
chái sī
chái dào
chái fēi
chái duǒ
chái sù
chái cù
chái guān
chái pán
chái mǐ
chái huo
chái duàn
chái jīng
chái sāng
chái gào
chái jí
chái lì
chái jì
chái shì
chái hù
chái yǒu
chái yān
chái cí
chái cǎo
chái gǔ
chái hú
chái dāo
chái fáng
chái shān
chái chéng
chái tóu
chái duī
chái zhú
chái lí
chái hù
chái sāi
chái dōu
chái huǐ
chái hé
chái jí
chái léi
chái bā
chái zhuō
chái bì
chái lín
chái lián
chái wàng
chái piàn
chái bà
chái zào
chái yíng
chái tàn
chái jī
chái bì
chái yáo
chái tán
chái zhā
chái yóu
zhài lù
chái shuǐ
chái pán
chái jiōng
chái zào
chái mén
chái gùn
chái liáo
chái jí
chái chē
chái yǐng
chái zhà
hán jīng
fēn jīng
bái jīng
qì jīng
guān jīng
chǔ jīng
jiàn jīng
shān jīng
tián jīng
jīn jīng
bān jīng
lǎo jīng
xī jīng
mǔ jīng
huáng jīng
chái jīng
jí jīng
zhuō jīng
shí jīng
cún jīng
sān jīng
chéng jīng
liǎng jīng
zǐ jīng
guān jīng
bù jīng
fù jīng
zhēn jīng
wèn jīng
chāi jīng
pī jīng
dà jīng
mán jīng
huà jīng
⒈ 做柴用的小木。
引唐杜甫《晨雨》诗:“暂起柴荆色,轻霑鸟兽羣。”
仇兆鳌注:“柴荆,小木。”
一本作“紫荆”。 清方文《穷冬六咏·无薪》:“依人斩蒿艾,无处拾柴荆。”
⒉ 指用柴荆做的简陋门户。
引唐白居易《秋游原上》诗:“清晨起巾櫛,徐步出柴荆。”
宋王安石《送赞善张君西归》诗:“柴荆雀有罗,公子数经过。”
清白华山人《<十洲春语>序》:“今晨初霽,予方畚掘拥土,周匝樊槿,啄啄然闻有叩柴荆者。”
⒊ 借指村舍。
引南朝宋谢灵运《初去郡》诗:“恭承古人意,促装反柴荆。”
唐温庭筠《秋日旅舍寄义山李侍御》诗:“一水悠悠隔渭城,渭城风物近柴荆。”
明高濂《玉簪记·命试》:“春风桃李遍柴荆,花馆琴书不絶吟。”
以柴、荆筑成的门。
柴chái(1)(名)柴火:~草。(2)〈方〉(形)干瘦;不松软。(3)姓。
荆读音:jīng荆jīng(1)(名)落叶灌木;叶子有长柄;掌状分裂;花小;蓝紫色。枝条可用来编筐篮。(2)(名)(Jīnɡ)姓。