jiān bǐ
jiān bīng
jiān tóu
jiān qí
jiān dòu
jiān fēng
jiān kuài
jiān xì
jiān měi
jiān nú
jiān tuán
jiān tóu
jiān zhàn
jiān qiào
jiān pī
jiān qiǎo
jiān fēng
jiān lì
jiān yǐng
jiān háo
jiān yīn
jiān dāo
jiān yá
jiān lì
jiān duān
jiān dǐng
jiān cuì
jiān shuǎ
jiān huá
jiān jiān
jiān zi
jiān guǒ
jiān xiān
jiān er
jiān gǒng
jiān fēng
jiān qiào
jiān chā
jiān xīn
jiān báo
jiān xiāo
jiān lěng
jiān ruì
jiān kè
jiān shāng
jiān chuàn
jiān ruò
jiān bàn
jiān jiào
jiān nèn
jiān suān
jiān dān
liáo qiào
bū qiào
chán qiào
wēi qiào
kè qiào
ào qiào
qí qiào
lěng qiào
yǎo qiào
yán qiào
sēn qiào
gěng qiào
lián qiào
gāo qiào
fēng qiào
hán qiào
jùn qiào
sǒng qiào
kē qiào
dòu qiào
cén qiào
bēn qiào
bū qiào
jìng qiào
gāng qiào
liáo qiào
jiǎn qiào
pū qiào
sǒng qiào
gū qiào
zhuō qiào
niù qiào
yōu qiào
wēi qiào
jiān qiào
fāng qiào
jiān qiào
chóng qiào
cūn qiào
zhèng qiào
bì qiào
xiǎn qiào
qí qiào
liáo qiào
liào qiào
bō qiào
shēn qiào
bū qiào
gěng qiào
qīng qiào
yǎn qiào
gǔ qiào
jǐn qiào
dǒu qiào
⒈ 尖而陡。
引郭风《叶笛集》:“在那尖峭的、堆迭着众多岩石的山顶,长着一棵一棵的松树。”
⒉ 犹尖厉。
引萧乾《万里赶羊》:“手里攥着把鞭子,一路上抽得山里发出尖峭的回响。”
尖jiān(1)(形)(基本义)末端细小;尖锐:把铅笔削~|~下巴颏儿。(2)(形)声音高而细:~声~气|~嗓子。(3)(形)(耳、目)灵敏:眼~|耳朵~。(4)(动)使嗓音高而细:~着嗓子喊。(5)(名)(~儿)物体锐利的末端或细小的头儿:笔~儿|针~儿|刀~儿|塔~。(6)(名)(~儿)出类拔萃的人或物品:~儿货|姐妹三个里头数她是个~子。
峭读音:qiào峭qiào(1)(形)山势又高又陡:~壁|陡~|悬崖~壁。(2)(形)比喻严厉:~直。