tún liú
tún jù
tún zhǎng
tún pǐ
tún liè
tún jū
tún zhā
tún bó
tún è
tún biàn
tún shù
tún jué
tún shōu
tún dǐ
tún liáng
tún bì
zhūn zhān
tún jī
tún nán
tún kùn
tún jí
tún zhā
tún yíng
tún bù
tún dǎn
tún zhì
tún léi
tún fáng
tún zhù
tún bāo
tún luò
tún biàn
tún sāi
zhūn jiǎn
tún zhì
tún jūn
tún bèi
tún wù
tún hé
tún bǎo
tún fū
tún hēng
tún dùn
tún zhā
tún lì
tún tián
tún jù
tún yún
tún zhuāng
tún dá
tún xiào
tún bì
tún lì
tún mǐn
tún qí
tún lěi
tún kěn
tún jù
tún hòu
tún kǎn
tún cuì
tún è
zhūn guà
tún cì
tún cāng
tún gāo
tún fǒu
tún zhèng
tún gēng
tún bīng
tún tún
tún pù
zhūn juě
tún dí
tún kěn
tún shǒu
tún dīng
tún zi
屯垦túnkěn
(1) 驻扎军队垦荒
hAo86.英station troops to open up wasteland⒈ 屯戍垦殖。
引《明史·费瓛传》:“以凉州多閒田,请给军屯垦。”
《清史稿·食货志一》:“罪徒当遣者,限年屯垦,已事释还。”
⒉ 指聚居垦荒。
引郭沫若《李白与杜甫·李白与杜甫在诗歌上的交往》:“在唐代就有人围湖作圩以事屯垦。”
屯兵边境,垦殖荒地。
1. 聚集,储存:屯粮。屯积。屯聚。
2. 驻军防守:屯兵。屯垦。屯田(驻军开垦田地)。
3. 村庄:皇姑屯。屯子(村庄)。
垦读音:kěn垦kěn(动)翻土;开垦(荒地)。