tún bāo
tún pǐ
tún jī
tún dǐ
tún bīng
tún hòu
tún shōu
tún wù
tún biàn
tún zhì
tún yíng
tún jù
tún lì
tún gāo
tún zhuāng
tún kǎn
tún qí
tún luò
tún jù
tún bù
tún jí
zhūn jiǎn
tún zi
zhūn juě
tún jué
tún zhì
tún bèi
tún bì
tún dǎn
tún kěn
tún dīng
tún zhā
tún liè
tún jūn
tún zhā
tún bǎo
tún tún
tún shǒu
tún jù
tún fáng
tún nán
tún xiào
tún è
tún gēng
tún cì
zhūn zhān
tún pù
tún léi
tún dí
tún bó
tún cuì
tún lì
tún kěn
tún bì
tún tián
tún mǐn
tún hēng
tún è
tún dá
tún zhù
tún liú
tún liáng
tún zhèng
tún fū
tún fǒu
tún biàn
tún kùn
tún dùn
tún yún
tún hé
tún sāi
tún zhǎng
tún shù
tún cāng
tún zhā
zhūn guà
tún jū
tún lěi
⒈ 困顿失意。
引《南史·梁豫章王综传》:“尝有人士姓王,以屯躓投告综。于时大乏,唯有眠牀故皁复帐,即下付之。”
唐沉千里《濮中言怀》:“栖栖去人世,屯躓日穷迫。”
五代王定保《唐摭言·怨怒》:“初到都下,同止客坊,早已酸寒,復加屯躓。”
1. 聚集,储存:屯粮。屯积。屯聚。
2. 驻军防守:屯兵。屯垦。屯田(驻军开垦田地)。
3. 村庄:皇姑屯。屯子(村庄)。
踬读音:zhì踬zhì(1)〈书〉(动)被东西绊倒。(2)〈书〉(动)比喻事情不顺利。