tún mǐn
tún yíng
tún kǎn
tún zhā
tún dùn
tún zhù
tún zhǎng
tún lì
tún jù
zhūn guà
tún pǐ
tún hēng
tún lěi
tún tún
tún tián
tún dí
tún nán
tún fǒu
tún qí
zhūn juě
tún bāo
zhūn jiǎn
tún wù
tún fáng
tún shù
tún sāi
tún bǎo
tún jù
tún yún
tún luò
tún è
tún cuì
tún léi
tún dīng
tún zhā
tún bù
tún shǒu
tún shōu
tún gēng
tún bīng
tún xiào
tún biàn
tún zhì
tún bèi
tún dǐ
tún jí
tún hé
tún jù
tún biàn
tún dǎn
tún gāo
tún zhuāng
tún zhì
tún bó
tún liú
tún zi
tún è
tún lì
tún zhā
tún cāng
tún bì
tún jué
tún jī
tún jūn
tún jū
tún dá
tún pù
tún liáng
tún kěn
tún cì
tún fū
tún liè
tún zhèng
zhūn zhān
tún kùn
tún kěn
tún hòu
tún bì
zhòng kǎn
kuǎn kǎn
mǎn kǎn
hào kǎn
chéng kǎn
léng kǎn
tián kǎn
lǐn kǎn
dǎo kǎn
tóng kǎn
tán kǎn
mǎ kǎn
jiāo kǎn
léng kǎn
qiào kǎn
kē kǎn
guān kǎn
xiàn kǎn
kuǎn kǎn
wā kǎn
kēng kǎn
jǐng kǎn
hūn kǎn
qióng kǎn
xīn kǎn
shòu kǎn
jiǔ kǎn
qiàn kǎn
yōu kǎn
yá kǎn
tún kǎn
lǎn kǎn
tǔ kǎn
hé kǎn
mén kǎn
lǐn kǎn
xí kǎn
gōu kǎn
shí kǎn
léng kǎn
jiē kǎn
wā kǎn
wā kǎn
xùn kǎn
⒈ 《易》《屯》卦和《坎》卦的并称。意谓困顿;艰险。
引唐杨炯《益州温江县令任晃神道碑》:“遭时屯坎,浮生蹇剥。”
唐张仲素《穆天子宴瑶池赋》:“彼乃轻万里而崇一朝,孰若济羣生於屯坎。”
屯,《易经》六十四卦之一,代表险难始生。坎,习坎,《易经》六十四卦之一,代表险阻。屯坎比喻困窘的处境。
1. 聚集,储存:屯粮。屯积。屯聚。
2. 驻军防守:屯兵。屯垦。屯田(驻军开垦田地)。
3. 村庄:皇姑屯。屯子(村庄)。
坎读音:kǎn坎kǎn(1)(名)八卦之一;卦形是“… …… …”代表水。(2)(名)(~子、~儿)田野中自然形成的或人工修筑的像台阶形状的东西。(3)(名)〈书〉低洼的地方;坑。