tí lǐng
tí è
tí shén
tí liú
tí yì
tí jiào
tí hái
tí huā
tí chū
tí gāng
tí lán
tí xǐng
tí dùn
tí wèn
tí chàng
tí zhì
tí xiàn
tí héng
tí bīng
tí bào
tí yù
tí jiǎng
tí xùn
tí dōu
tí zhèn
tí tóu
tí yù
tí chéng
tí bá
tí jiū
tí niàn
tí míng
tí dì
tí chún
tí jǔ
tí jí
tí hú
tí dāo
tí shè
tí yǐn
tí xiá
tí qǐ
tí jí
tí xiū
tí bāng
dī liu
tí xié
tí diào
tí dàng
tí wò
tí dān
tí hōu
tí líng
tí jià
tí xué
tí guàn
tí liàn
tí zhì
tí qí
tí tí
tí qián
tí bāo
tí yào
tí fēng
tí bèi
tí qín
tí zi
tí bǔ
tí diǎn
tí shěn
tí dēng
tí jiě
tí zǎo
tí shēng
tí xīn
tí fú
tí qǔ
tí shǒu
tí chàng
tí lǐ
tí yè
tí màn
tí hūn
tí gōng
tí mìng
tí gǔ
dī fang
tí jiàn
tí háng
tí àn
tí jiē
tí shì
tí kōng
tí sī
tí gāo
tí kòng
tí fú
tí ěr
tí bō
tí ǒu
tí lǔ
tí dū
tí liáng
tí shěng
tí qiè
tí pò
tí duō
tí lāo
tí bǐ
tí dào
tí héng
tí gāng
tí wèng
tí jī
tí qǐng
tí jiāo
tí hé
tí fǎ
tí wèi
tí tái
tí fēng
tí xiāng
tí wèn
tí jiǎng
tí kuǎn
tí cún
tí bǐ
tí lú
tí cí
tí àn
tí xiàng
tí sù
lǐng duō
fǔ duō
shōu duō
qiān duō
hē duō
chāo duō
shāo duō
qú duō
yí duō
lǔ duō
chāo duō
cuān duo
cǎi duō
cuàn duō
shí duo
biǎo duō
chēn duō
lǎn duō
tí duō
jiè duō
zǎn duō
jí duō
diān duo
gāo duō
jū duō
zhāi duō
chuàn duō
póu duō
niān duō
zòu duō
jué duō
yī duō
jiǎo duō
zhí duō
piāo duō
gǔ duō
ná duō
⒈ 提拉。
引《坛经·行由品》:“能隐草莽中, 惠明至,提掇不动。”
⒉ 提携,挈带。
引明高明《琵琶记·义仓赈济》:“今日得君提掇起,免教人在污泥中。”
《初刻拍案惊奇》卷二五:“妾看君决非庸下之人,妾也不甘久处风尘,但得君一举成名,提掇了妾身出去,相随终身。”
⒊ 提出。
引明王守仁《传习录》卷中:“若诚意之説,自是圣门教人用功第一义,但近世学者,乃做第二义看,故稍与提掇紧要出来,非鄙人所能持倡也。”
明李贽《史阁叙述》:“故夫子又於六五之象復提掇而申明之曰:‘干父用誉,承以德也。’”
⒋ 提起,振作。
引《朱子语类》卷四四:“平日须提掇精神,莫令頽塌放倒,方可看得义理分明。”
⒌ 整饬。
引元无名氏《举案齐眉》第一折:“踏残红软衬着鞋儿去。再提掇綺罗衣袂,重整顿珠翠冠梳。”
提拔、帮助。
1. 垂手拿着有环、柄或绳套的东西:提壶。提灯。提篮。提包。提盒。提纲挈领。
2. 引领(向上或向前等):提心吊胆。提升。提挈。提携。
3. 说起,举出:提起。提出。提醒。提倡。提议。提名。提案。提要。
4. 将犯人从关押之处带出来:提审。提犯人。
5. 率领,调遣:提兵。
6. 取出:提取。提货。
7. 汉字笔形之一,即挑。
8. 舀取油、酒等液体的一种用具:油提。酒提。
9. 古代鼓名:“师帅执提”。
10. 姓。
掇读音:duō掇duō(1)(动)拾取;采取:拾~。(2)(动)〈方〉用双手拿(椅子、凳子等)。掇sǒng(1)(动)挺立。(2)(动)推。