tí tí
tí jiě
tí shè
tí kòng
tí lú
tí dùn
tí liàn
tí bǔ
tí wèn
tí gǔ
tí jī
tí wèi
tí sī
tí fēng
tí wèn
tí gāng
dī fang
tí màn
tí bāo
tí mìng
tí gāng
tí lán
tí jǔ
tí jiàn
tí liáng
tí jí
tí zhì
tí yì
tí xiá
tí ěr
tí shēng
tí dào
tí diào
tí qiè
tí zhèn
tí xué
tí pò
tí xiàng
tí dàng
tí yè
tí huā
tí àn
tí duō
dī liu
tí dōu
tí ǒu
tí wèng
tí dū
tí hú
tí lāo
tí jiē
tí xiū
tí bào
tí jí
tí háng
tí gāo
tí liú
tí chún
tí jiāo
tí fú
tí zǎo
tí è
tí cí
tí bá
tí bǐ
tí fú
tí kuǎn
tí hái
tí líng
tí jiǎng
tí jiào
tí yù
tí niàn
tí héng
tí chàng
tí chéng
tí xīn
tí qí
tí chū
tí lǐ
tí míng
tí hōu
tí yǐn
tí kōng
tí xiāng
tí qián
tí gōng
tí diǎn
tí lǔ
tí qín
tí dēng
tí shěng
tí tóu
tí hé
tí xié
tí guàn
tí chàng
tí zhì
tí yù
tí lǐng
tí yào
tí cún
tí bāng
tí dì
tí héng
tí shǒu
tí shěn
tí bīng
tí àn
tí tái
tí shén
tí dāo
tí shì
tí fēng
tí hūn
tí jiū
tí sù
tí wò
tí bèi
tí qǐng
tí xùn
tí xiàn
tí dān
tí jiǎng
tí fǎ
tí bǐ
tí bō
tí qǐ
tí zi
tí xǐng
tí qǔ
tí jià
ěr fú
yǎn fú
xìng fú
páng fú
zhǐ fú
xī fú
lì fú
gān fú
qí fú
sī fú
nóng fú
jiàn fú
wǔ fú
yí fú
gàn fú
bǎo fú
chī fú
sù fú
chéng fú
wēi fú
yòu fú
ruì fú
wàn fú
wán fú
qīng fú
qǐ fú
yì fú
chāng fú
hú fú
zhuī fú
běn fú
ān fú
hòu fú
kǒu fú
míng fú
jí fú
guò fú
yòu fú
chóng fú
qǐng fú
shòu fú
zuò fú
màn fú
jiǎn fú
bǎi fú
xiū fú
jiǎo fú
tí fú
féng fú
xiǎng fú
lù fú
fā fú
qí fú
fēn fú
zào fú
zhé fú
lí fú
gōng fú
yè fú
jìng fú
tóng fú
xiá fú
nóng fú
guī fú
xīng fú
duō fú
zāi fú
huò fú
jiā fú
yì fú
róng fú
dà fú
hóng fú
yǒng fú
yú fú
yāo fú
chuán fú
ēn fú
tiān fú
qiú fú
tuō fú
jiè fú
shén fú
jǐng fú
zhǒng fú
hóng fú
zuò fú
hòu fú
sàn fú
zhù fú
zhī fú
cì fú
jī fú
fēng fú
sān fú
nà fú
yǎng fú
quán fú
yǒu fú
tuō fú
suō fú
jiā fú
jí fú
xiǎng fú
yǐn fú
méi fú
qìng fú
jiǎo fú
xú fú
zǎi fú
dǎo fú
xī fú
chéng fú
⒈ 安福。提,通“禔”。
引《史记·司马相如列传》:“遐邇一体,中外提福。”
裴駰集解引徐广曰:“提,一作‘禔’,音支。”
司马贞索隐:“禔福,《説文》云:‘禔,安也。’”
1. 垂手拿着有环、柄或绳套的东西:提壶。提灯。提篮。提包。提盒。提纲挈领。
2. 引领(向上或向前等):提心吊胆。提升。提挈。提携。
3. 说起,举出:提起。提出。提醒。提倡。提议。提名。提案。提要。
4. 将犯人从关押之处带出来:提审。提犯人。
5. 率领,调遣:提兵。
6. 取出:提取。提货。
7. 汉字笔形之一,即挑。
8. 舀取油、酒等液体的一种用具:油提。酒提。
9. 古代鼓名:“师帅执提”。
10. 姓。
福读音:fú福fú(1)(形)幸福;福气(跟‘祸’相对):~利|享~|造~人类。(2)指旧时妇女行“万福”礼:~了一~。(3)(名)指福建:~橘。(4)(Fú)姓。