jí xiàng
jí cóng
jí xiáng
jí tǔ
jí rì
jí rén
jí zhù
jí yáo
jí wù
jí jīn
jí bǔ
jí diǎn
jí chén
jí gù
jí guāng
jí qìng
jí liáng
jí liè
jí lǐ
jí tā
jí qián
jí zhào
jí xīn
jí chèn
jí xīng
jí zhàn
jí yán
jí yàn
jí huáng
jí lì
jí fú
jí zhái
jí cái
jí shuò
jí yǔ
jí qiān
jí dé
jí guǎn
jí yún
jí wǎng
jí jì
jí ruì
jí shén
jí fú
jí shì
jí lín
jí diào
jí mò
jí guī
jí jià
jí liàng
jí lù
jí rǎng
jí mìng
jí zhēng
jí le
jí hēng
jí xǐ
jí shàn
jí pǔ
jí lóng
jí yuè
jí dì
jí qì
jí dì
jí wū
jí dàn
jí mèng
jí jué
jí kāng
jí shì
jí huáng
jí háng
jí xīng
jí fǔ
jí juān
jí yáng
jí dīng
jí xiōng
jí shí
jí yìng
jí hài
jí zhào
jí xìng
jí jù
jí bài
jí wèn
jí yáng
jí sì
jí yù
jí tiē
jí kù
jí chén
jí xí
jí bèi
jí zhǔ
jí jù
jí fú
jí guà
jí jī
jí shí
jí cí
jí chāng
古时除丧,奉死者神主入祭于宗庙,谓之“吉禘”。
⒈ 古时除丧,奉死者神主入祭于宗庙,谓之“吉禘”。
引《春秋·闵公二年》:“夏五月乙酉,吉禘于庄公。”
杜预注:“三年丧毕,致新死者之主於庙,庙之远主当迁入祧,因是大祭,以审昭穆,谓之禘。”
《汉书·五行志中之上》:“后六月,又吉禘於太庙而致釐公,《春秋》讥之。”