jí hēng
jí jī
jí dì
jí ruì
jí kù
jí tiē
jí gù
jí diǎn
jí diào
jí xiàng
jí jù
jí fú
jí mìng
jí qìng
jí xīng
jí le
jí shàn
jí yáng
jí lù
jí chèn
jí jué
jí sì
jí rén
jí cái
jí dīng
jí yán
jí juān
jí shí
jí lì
jí huáng
jí dì
jí kāng
jí liáng
jí zhǔ
jí tā
jí wù
jí bèi
jí cí
jí yǔ
jí cóng
jí zhēng
jí wū
jí bǔ
jí yáng
jí yuè
jí jì
jí shí
jí lóng
jí zhù
jí chén
jí xīng
jí guāng
jí lín
jí liàng
jí jià
jí shuò
jí xiōng
jí hài
jí yìng
jí xí
jí shén
jí pǔ
jí bài
jí qì
jí shì
jí qián
jí lǐ
jí wǎng
jí dàn
jí guǎn
jí rì
jí zhào
jí xiáng
jí fú
jí zhái
jí rǎng
jí chāng
jí yún
jí fú
jí xìng
jí yáo
jí zhàn
jí fǔ
jí xīn
jí liè
jí xǐ
jí guī
jí jīn
jí qiān
jí háng
jí yàn
jí huáng
jí mò
jí chén
jí tǔ
jí guà
jí shì
jí dé
jí jù
jí wèn
jí mèng
jí zhào
jí yù
shàn xiáng
jiā xiáng
zhǐ xiáng
fú xiáng
yíng xiáng
yāo xiáng
jí xiáng
liàn xiáng
dà xiáng
hēi xiáng
ān xiáng
yù xiáng
hú xiáng
qí xiáng
zhēn xiáng
chì xiáng
xuè xiáng
chéng xiáng
shuǐ xiáng
bǎi xiáng
yāo xiáng
chěng xiáng
shū xiáng
tiān xiáng
tuí xiáng
jìn xiáng
měi xiáng
guī xiáng
cháo xiáng
yún xiáng
shàn xiáng
máng xiáng
cí xiáng
jiù xiáng
shū xiáng
huáng xiáng
zhǐ xiáng
dàn xiáng
qìng xiáng
nóng xiáng
chú xiáng
qīng xiáng
fēn xiáng
cháng xiáng
jiàng xiáng
bù xiáng
zhēn xiáng
qí xiáng
fā xiáng
吉祥jíxiáng
(1) 吉利;幸运
hAo86.例吉祥菜英lucky;propitious;auspicious⒈ 预示好运之征兆,祥瑞。
引《庄子·人间世》:“虚室生白,吉祥止止。”
成玄英疏:“吉者,福善之事;祥者,嘉庆之徵。”
《史记·范雎蔡泽列传》:“岂道德之符而圣人所谓吉祥善事者与?”
宋吴曾《能改斋漫录·记文》:“盖道乡昔寓居阁上,忽于佛前地生五笋,甚可爱……州人传出,咸谓吉祥,以为为道乡发也。”
⒉ 指吉利。
引老舍《骆驼祥子》十三:“白教你们拉一天车,都心里给我多念道点吉祥话儿,别没良心!”
⒊ 指宋僧吉祥长老。
引宋黄庭坚《鹧鸪天·吉祥长老设长松汤为作》词:“吉祥老子亲拈出,箇箇教成百岁人。”
⒋ 元代授与僧人的美号。
引《元史·仁宗纪三》:“特授僧从吉祥荣禄大夫、大司空,加荣禄大夫、大司徒僧文吉祥开府仪同三司。”
清钱大昕《十驾斋养新录·僧称吉祥》:“知元时以吉祥为僧之美号。”
⒌ 指吉祥坐。佛陀坐相之一。详“吉祥坐”。
吉利祥瑞。
吉jí(1)(形)吉利;吉祥(跟‘凶’相对):凶多~少|万事大~。(2)(Jí)姓。
祥读音:xiáng[ xiáng ]1. 吉利:祥和。祥瑞(吉祥的征兆)。不祥。吉祥。
2. 吉凶的预兆:祥麟。祥云。
3. 姓。