jí guī
jí yàn
jí dàn
jí lín
jí lù
jí fǔ
jí yáo
jí kù
jí liàng
jí chén
jí chāng
jí jù
jí cí
jí cái
jí jià
jí rén
jí zhàn
jí xīng
jí zhēng
jí bǔ
jí xǐ
jí jué
jí shì
jí tā
jí xiàng
jí xìng
jí guǎn
jí wù
jí lóng
jí qì
jí mèng
jí dì
jí wèn
jí gù
jí dé
jí jī
jí bèi
jí rǎng
jí yán
jí diào
jí rì
jí shí
jí shàn
jí juān
jí tǔ
jí shí
jí ruì
jí fú
jí lì
jí kāng
jí zhǔ
jí guà
jí lǐ
jí yìng
jí chén
jí xīng
jí shén
jí qián
jí yáng
jí mìng
jí wǎng
jí zhào
jí huáng
jí yáng
jí liáng
jí diǎn
jí le
jí huáng
jí guāng
jí zhù
jí mò
jí liè
jí xīn
jí qiān
jí shì
jí xiōng
jí jīn
jí bài
jí jì
jí dì
jí yuè
jí sì
jí xiáng
jí háng
jí jù
jí hēng
jí yù
jí pǔ
jí zhào
jí zhái
jí fú
jí yǔ
jí cóng
jí xí
jí wū
jí hài
jí dīng
jí chèn
jí qìng
jí shuò
jí fú
jí yún
jí tiē
fù chāng
fán chāng
shèng chāng
guì chāng
bó chāng
guāng chāng
dǐng chāng
yán chāng
hūn chāng
guī chāng
wén chāng
xīng chāng
fān chāng
jǐ chāng
xiǎn chāng
ruì chāng
fán chāng
fù chāng
lián chāng
ān chāng
róng chāng
bái chāng
jí chāng
pī chāng
xiá chāng
shòu chāng
bǎi chāng
jìn chāng
nán chāng
míng chāng
xǔ chāng
zhào chāng
bù chāng
fēng chāng
kè chāng
féng chāng
tài chāng
chì chāng
liáng chāng
lóng chāng
huì chāng
fú chāng
yǒng chāng
吉祥。
指康[.好工具]健无恙。
⒈ 吉祥。
引汉焦赣《易林·恒之复》:“逃时歷舍,所之吉昌。”
《平山冷燕》第一回:“前钦天监臣奏象纬吉昌,归功於朕,朕惧不敢当。”
⒉ 指康健无恙。参见“吉时”。
引《隋书·天文志中》:“故日月行有道之国则光明,人君吉昌,百姓安寧。”
吉jí(1)(形)吉利;吉祥(跟‘凶’相对):凶多~少|万事大~。(2)(Jí)姓。
昌读音:chāng昌chāng(1)(形)繁荣;兴旺:~明|蕃~|南~|武~|繁荣~盛。(2)(形)姓。