chí míng
chí dài
chí hāng
chí yú
chí gù
chí yáng
chí jiǔ
chí jú
chí guāng
chí zǎo
chí bǐ
chí rèn
chí nán
chí wéi
chí wǎn
chí zhù
chí lì
chí yán
chí yù
chí wǎn
chí nuò
chí màn
chí é
chí jiǎn
chí yān
chí qiàn
chí huí
chí jí
chí zhuō
chí wù
chí qiǎo
chí mò
chí liú
chí mù
chí ái
chí sù
chí zhì
chí dào
chí dùn
chí bèn
chí dào
chí yōng
chí yí
chí mài
chí shǔ
chí jǐng
chí xú
chí lì
chí zhòng
chí dàn
chí wù
chí huò
chí shēng
chí āi
chí lǔ
chí yí
chí huī
chí mìng
chí tíng
chí shù
chí qiè
chí cì
chí huái
chí pǔ
chí sè
chí huǎn
chí chí
chí huái
chí dùn
chí pèi
chí rì
chí xiǎng
chí huì
chí xīn
chí fēng
chí huí
⒈ 亦作“迟佪”。同“迟回”。
引清刘大櫆《吴君墓志铭》:“居恒言貌循循,至其临祸福利害,则一断以义命,而无纤芥迟徊眷顾之私。”
陈夔龙《梦蕉亭杂记》卷一:“余尚迟徊,尚书谓:‘彼等亦君之子民耳,不如给之。’”
唐宋儋《报友书》:“迟佪循躯,偭俛未已。”
宋林逋《寄上金陵马右丞》诗:“尽道次公当入相,江湖那肯久迟徊。”