chí tíng
chí dào
chí yí
chí huò
chí jiǔ
chí yān
chí zhù
chí shǔ
chí bèn
chí mù
chí pèi
chí huí
chí yù
chí dàn
chí yí
chí jiǎn
chí xú
chí wéi
chí dào
chí míng
chí jí
chí màn
chí shù
chí rì
chí lì
chí huí
chí mò
chí ái
chí fēng
chí yú
chí yáng
chí dùn
chí lì
chí wǎn
chí xiǎng
chí qiàn
chí jǐng
chí wǎn
chí sù
chí qiǎo
chí guāng
chí mìng
chí hāng
chí huái
chí lǔ
chí dùn
chí yōng
chí gù
chí nán
chí huái
chí rèn
chí cì
chí huǎn
chí xīn
chí zhuō
chí jú
chí é
chí zhòng
chí wù
chí liú
chí sè
chí shēng
chí dài
chí nuò
chí yán
chí huī
chí bǐ
chí zhì
chí mài
chí āi
chí huì
chí wù
chí pǔ
chí chí
chí qiè
chí zǎo
luò tíng
xiāo tíng
jī tíng
bā tíng
lè tíng
bù tíng
shí tíng
xī tíng
shàng tíng
chí tíng
jūn tíng
fàng tíng
chèng tíng
jū tíng
zàn tíng
yōu tíng
yún tíng
yī tíng
ān tíng
chēng tíng
tiáo tíng
níng tíng
zhuī tíng
pīng tíng
xuán tíng
qǐn tíng
liú tíng
yǎo tíng
jiǔ tíng
⒈ 停止;停留。
引《易·豫》“盱豫悔,迟有悔” 唐孔颖达疏:“居豫之时,若迟停不求於豫,亦有悔也。”
《天雨花》第二三回:“休把美人逃了去,快些赶上莫迟停。”
迟chí(1)(形)慢:~缓(缓慢)|~~不决。(2)(形)比规定的时间或合适的时间靠后:~到。(3)姓。
停读音:tíng停tíng(1)(动)本义:~止。(2)(动)停留:~工|~车。(3)(动)停放;停泊:~灵|~航。(4)(名)总数分成相同几分;其中一份叫一停儿:十~儿有九~儿是好的。