yáng zhuāng
yáng rán
yáng jué
yáng fáng
yáng lāo
yáng xiàn
yáng fěn
yáng piào
yáng chǎng
yáng huà
yáng nú
yáng cāo
yáng hǎi
yáng là
yáng fú
yáng wù
yáng kuǎn
yáng nǎi
yáng bǎn
yáng jīn
yáng dēng
yáng dōng
yáng bīng
yáng shì
yáng jué
yáng hóng
yáng dāo
yáng zhòu
yáng huǒ
yáng péng
yáng mì
yáng fēng
yáng jiǎn
yáng zhuāng
yáng guǐ
yáng shā
yáng miàn
yáng wén
yáng jiǎn
yáng cái
yáng tóu
yáng quán
yáng huà
yáng shāng
yáng dīng
yáng bù
yáng pài
yáng qián
yáng gāo
yáng duàn
yáng yì
yáng liú
yáng huò
yáng guān
yáng huī
yáng zhú
yáng qì
yáng yáng
yáng piàn
yáng xiàng
yáng tiě
yáng qín
yáng bāng
yáng cí
yáng huō
yáng qiāo
yáng yù
yáng zì
yáng cí
yáng dòu
yáng méi
yáng lì
yáng cài
yáng qiāng
yáng là
yáng gǎo
yáng cōng
yáng pán
洋镐yánggǎo
(1) 掘土石的工具,镐头两头尖,或一头尖一头扁,中[.好工具]间装把儿
英mattock;pick;pickaxe⒈ 鹤嘴镐的俗称。一种挖掘土石的工具。
洋yáng(1)(形)盛大;丰富:~溢。(2)(名)地球表面上被水覆盖的广大地方;约占地球面积的十分之七;分成四个部分;即太平洋、大西洋、印度洋、北冰洋。(3)(形)外国的;外国来的:~人|~货。(4)(形)现代化的(区别于‘土’):~办法|土~结合。(5)(名)洋钱;银元:大~|小~|罚~一百元。
镐读音:gǎo,hào[ gǎo ]1. 刨土的工具。