yáng qiāo
yáng pài
yáng nǎi
yáng bù
yáng nú
yáng zhú
yáng cái
yáng fěn
yáng hǎi
yáng qiāng
yáng qì
yáng tóu
yáng jīn
yáng huà
yáng lì
yáng huō
yáng dōng
yáng cāo
yáng dāo
yáng liú
yáng shì
yáng gǎo
yáng piào
yáng shāng
yáng lāo
yáng cōng
yáng là
yáng zì
yáng bǎn
yáng jiǎn
yáng chǎng
yáng huò
yáng mì
yáng xiàn
yáng guǐ
yáng yù
yáng fēng
yáng jiǎn
yáng tiě
yáng bāng
yáng là
yáng shā
yáng qián
yáng duàn
yáng dēng
yáng zhuāng
yáng péng
yáng jué
yáng rán
yáng bīng
yáng yáng
yáng pán
yáng cài
yáng qín
yáng wén
yáng guān
yáng huǒ
yáng quán
yáng dīng
yáng zhòu
yáng fáng
yáng huī
yáng jué
yáng kuǎn
yáng fú
yáng zhuāng
yáng xiàng
yáng méi
yáng yì
yáng wù
yáng huà
yáng miàn
yáng gāo
yáng cí
yáng cí
yáng dòu
yáng hóng
yáng piàn
hóu qiāng
lǎo qiāng
káng qiāng
pī qiāng
yín qiāng
zhēng qiāng
huā qiāng
chuí qiāng
bàng qiāng
dǎ qiāng
jīn qiāng
tái qiāng
dì qiāng
gāng qiāng
jiǔ qiāng
yáng qiāng
tǔ qiāng
bào qiāng
qū qiāng
fēng qiāng
tūn qiāng
tǎng qiāng
fēn qiāng
zhú qiāng
chòng qiāng
chān qiāng
jiǎo qiāng
tiān qiāng
àn qiāng
chí qiāng
dà qiāng
xiá qiāng
bǐ qiāng
hēi qiāng
biāo qiāng
niǎo qiāng
duǎn qiāng
shěn qiāng
dāo qiāng
gē qiāng
bù qiāng
jiāo qiāng
chá qiāng
yān qiāng
shǒu qiāng
hàn qiāng
mù qiāng
kuài qiāng
liè qiāng
qiàn qiāng
jī qiāng
chán qiāng
pái qiāng
nào qiāng
biāo qiāng
kāi qiāng
mǎ qiāng
hái qiāng
tóu qiāng
suō qiāng
shuǎ qiāng
qì qiāng
tái qiāng
zhā qiāng
cháng qiāng
lěng qiāng
qí qiāng
kēng qiāng
huǒ qiāng
⒈ 旧指西式枪支。
引《二十年目睹之怪现状》第五六回:“况且他洋枪在手,只要把机簧一扳,就不是好顽的了。”
丁玲《母亲》四:“就在那天夜晚,果真起了事,就在考棚那边,传来一阵零落的洋枪声。”
武器名。用火药发射子弹射击。由西洋传入我国,故称为「洋枪」。《老残游记.第四回》:「那强盗抢过之后,打著火把出城,手里拿著洋枪,谁敢上前拦阻。」《文明小史.第四三回》:「几十匹马,骑马的都是武官,一个个手里拿著六响的洋枪,或雪亮的钢刀。」也作「洋鎗」。
洋yáng(1)(形)盛大;丰富:~溢。(2)(名)地球表面上被水覆盖的广大地方;约占地球面积的十分之七;分成四个部分;即太平洋、大西洋、印度洋、北冰洋。(3)(形)外国的;外国来的:~人|~货。(4)(形)现代化的(区别于‘土’):~办法|土~结合。(5)(名)洋钱;银元:大~|小~|罚~一百元。
枪读音:qiāng枪qiāng(1)(名)长杆上装有尖的金属头的旧式兵器:红缨~|标~|刀~。(2)(名)发射子弹的武器:手~|步~|机关~|打~|猎~|开~|放~|神~手|驳壳~。(3)(名)性能或形状像枪的器械:电子~|焊~|鸟~|烟~|气~|水~。