yáng xiàn
yáng kuǎn
yáng huǒ
yáng piào
yáng dòu
yáng péng
yáng chǎng
yáng jīn
yáng yù
yáng cí
yáng fú
yáng cí
yáng là
yáng cāo
yáng cài
yáng wù
yáng méi
yáng hǎi
yáng jiǎn
yáng liú
yáng shāng
yáng zhú
yáng cōng
yáng bīng
yáng huō
yáng bù
yáng fáng
yáng xiàng
yáng dāo
yáng huò
yáng fēng
yáng gǎo
yáng qián
yáng miàn
yáng qiāng
yáng dēng
yáng huà
yáng qì
yáng nú
yáng jué
yáng zì
yáng cái
yáng zhòu
yáng yì
yáng rán
yáng jiǎn
yáng mì
yáng pài
yáng huà
yáng bāng
yáng dīng
yáng zhuāng
yáng guān
yáng guǐ
yáng shā
yáng zhuāng
yáng jué
yáng qiāo
yáng là
yáng huī
yáng lì
yáng duàn
yáng wén
yáng bǎn
yáng tóu
yáng nǎi
yáng gāo
yáng qín
yáng hóng
yáng tiě
yáng pán
yáng dōng
yáng piàn
yáng fěn
yáng shì
yáng yáng
yáng quán
yáng lāo
hè qín
qīng qín
mì qín
chǔ qín
hái qín
jí qín
fēng qín
xiù qín
gāng qín
gǔ qín
léi qín
jī qín
ruǎn qín
lǜ qín
xuán qín
yù qín
zhěn qín
liǔ qín
yáng qín
shuō qín
fǔ qín
xuán qín
zhuì qín
náng qín
bō qín
gù qín
yuè qín
rén qín
míng qín
yáo qín
kàng qín
zhuī qín
cuàn qín
diào qín
yáng qín
guì qín
yuán qín
yá qín
sù qín
yào qín
zhěn qín
sè qín
duàn qín
zhú qín
héng qín
pán qín
fèng qín
gǔ qín
pán qín
lù qín
jī qín
páo qín
gū qín
shùn qín
gōng qín
dà qín
zhá qín
fēng qín
kǒu qín
wáng qín
tí qín
xīn qín
táo qín
pò qín
xián qín
hú qin
cāo qín
lǎng qín
bó qín
zhuó qín
洋琴yángqín
(1) 用金属弦线有二至三个八度音域,双手执小木槌演奏的梯形乐器
英dulcimer⒈ 古代从异域传来的一种弹拨弦乐器。参见“扬琴”。
引《续资治通鉴·宋孝宗乾道四年》:“今都人静夜十百为羣,吹鷓鴣,拨洋琴,使一人黑衣而舞,众人拍手和之,伤风败俗,不可不惩。”
《儿女英雄传》第四回:“后头的那个身上背着一个洋琴。”
乐器名。明末由中东、波斯(伊朗)一带传入中国。以木为盒,如扇面状,上张铜丝或纲丝为弦,以琴竹敲击发声。
洋yáng(1)(形)盛大;丰富:~溢。(2)(名)地球表面上被水覆盖的广大地方;约占地球面积的十分之七;分成四个部分;即太平洋、大西洋、印度洋、北冰洋。(3)(形)外国的;外国来的:~人|~货。(4)(形)现代化的(区别于‘土’):~办法|土~结合。(5)(名)洋钱;银元:大~|小~|罚~一百元。
琴读音:qín琴qín(1)(名)古琴。(2)(名)某些乐器的统称;如钢琴、提琴、胡琴等:~键|~师|古~。