洋琴


洋琴的组词


洋羡

yáng xiàn

洋款

yáng kuǎn

洋火

yáng huǒ

洋票

yáng piào

洋痘

yáng dòu

洋篷

yáng péng

洋场

yáng chǎng

洋金

yáng jīn

洋芋

yáng yù

洋磁

yáng cí

洋蚨

yáng fú

洋瓷

yáng cí

洋蜡

yáng là

洋操

yáng cāo

洋菜

yáng cài

洋务

yáng wù

洋霉

yáng méi

洋海

yáng hǎi

洋硷

yáng jiǎn

洋流

yáng liú

洋商

yáng shāng

洋烛

yáng zhú

洋葱

yáng cōng

洋兵

yáng bīng

洋豁

yáng huō

洋布

yáng bù

洋房

yáng fáng

洋相

yáng xiàng

洋刀

yáng dāo

洋货

yáng huò

洋风

yáng fēng

洋镐

yáng gǎo

洋钱

yáng qián

洋面

yáng miàn

洋枪

yáng qiāng

洋灯

yáng dēng

洋化

yáng huà

洋气

yáng qì

洋奴

yáng nú

洋鐝

yáng jué

洋字

yáng zì

洋财

yáng cái

洋绉

yáng zhòu

洋溢

yáng yì

洋然

yáng rán

洋碱

yáng jiǎn

洋泌

yáng mì

洋派

yáng pài

洋话

yáng huà

洋邦

yáng bāng

洋钉

yáng dīng

洋裝

yáng zhuāng

洋关

yáng guān

洋鬼

yáng guǐ

洋纱

yáng shā

洋装

yáng zhuāng

洋镢

yáng jué

洋锹

yáng qiāo

洋落

yáng là

洋灰

yáng huī

洋历

yáng lì

洋缎

yáng duàn

洋文

yáng wén

洋版

yáng bǎn

洋头

yáng tóu

洋奶

yáng nǎi

洋膏

yáng gāo

洋琴

yáng qín

洋紅

yáng hóng

洋铁

yáng tiě

洋盘

yáng pán

洋东

yáng dōng

洋片

yáng piàn

洋粉

yáng fěn

洋式

yáng shì

洋洋

yáng yáng

洋泉

yáng quán

洋捞

yáng lāo


鹤琴

hè qín

青琴

qīng qín

宓琴

mì qín

楚琴

chǔ qín

还琴

hái qín

嵇琴

jí qín

風琴

fēng qín

袖琴

xiù qín

钢琴

gāng qín

鼓琴

gǔ qín

雷琴

léi qín

击琴

jī qín

阮琴

ruǎn qín

緑琴

lǜ qín

悬琴

xuán qín

玉琴

yù qín

轸琴

zhěn qín

柳琴

liǔ qín

洋琴

yáng qín

说琴

shuō qín

抚琴

fǔ qín

玄琴

xuán qín

坠琴

zhuì qín

囊琴

náng qín

播琴

bō qín

故琴

gù qín

月琴

yuè qín

人琴

rén qín

鸣琴

míng qín

瑶琴

yáo qín

炕琴

kàng qín

椎琴

zhuī qín

爨琴

cuàn qín

调琴

diào qín

扬琴

yáng qín

桂琴

guì qín

援琴

yuán qín

牙琴

yá qín

素琴

sù qín

鹞琴

yào qín

枕琴

zhěn qín

瑟琴

sè qín

断琴

duàn qín

竹琴

zhú qín

横琴

héng qín

槃琴

pán qín

凤琴

fèng qín

古琴

gǔ qín

盘琴

pán qín

潞琴

lù qín

稽琴

jī qín

匏琴

páo qín

孤琴

gū qín

舜琴

shùn qín

公琴

gōng qín

大琴

dà qín

轧琴

zhá qín

风琴

fēng qín

口琴

kǒu qín

亡琴

wáng qín

提琴

tí qín

心琴

xīn qín

陶琴

táo qín

破琴

pò qín

弦琴

xián qín

胡琴

hú qin

操琴

cāo qín

朗琴

lǎng qín

伯琴

bó qín

斲琴

zhuó qín

上一组词:苏子
下一组词:栈板

更多洋的组词

洋琴的意思


词语解释:

洋琴yángqín

(1) 用金属弦线有二至三个八度音域,双手执小木槌演奏的梯形乐器

英dulcimer

引证解释:

⒈ 古代从异域传来的一种弹拨弦乐器。参见“扬琴”。

引《续资治通鉴·宋孝宗乾道四年》:“今都人静夜十百为羣,吹鷓鴣,拨洋琴,使一人黑衣而舞,众人拍手和之,伤风败俗,不可不惩。”
《儿女英雄传》第四回:“后头的那个身上背着一个洋琴。”

国语词典:

乐器名。明末由中东、波斯(伊朗)​一带传入中国。以木为盒,如扇面状,上张铜丝或纲丝为弦,以琴竹敲击发声。

词语翻译

英语variant of德语Cymbal (chin. Saiteninstrument)​ (S, Mus)​
更多琴的组词

洋琴详细解释


读音:yáng

洋yáng(1)(形)盛大;丰富:~溢。(2)(名)地球表面上被水覆盖的广大地方;约占地球面积的十分之七;分成四个部分;即太平洋、大西洋、印度洋、北冰洋。(3)(形)外国的;外国来的:~人|~货。(4)(形)现代化的(区别于‘土’):~办法|土~结合。(5)(名)洋钱;银元:大~|小~|罚~一百元。

读音:qín

琴qín(1)(名)古琴。(2)(名)某些乐器的统称;如钢琴、提琴、胡琴等:~键|~师|古~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025