yīng huáng
yīng kēng
yīng lóng
yīng zhī
yīng lián
yīng hóu
yīng shí
yīng fěn
yīng ér
yīng chú
yīng tí
yīng qiáo
yīng chūn
yīng yàn
yīng huā
yīng huá
yīng yǒu
yīng yín
yīng gǔ
yīng shēng
yīng hù
yīng gē
yīng yīng
yīng huáng
yīng lòng
yīng dòu
yīng jiāo
yīng qiān
yīng chún
yīng yǔ
yīng gē
yīng sù
yīng fáng
yīng zhuàn
yīn jiāo
hán jiāo
ài jiāo
nǚ jiāo
yàn jiāo
dài jiāo
chǒng jiāo
yāo jiāo
huáng jiāo
jùn jiāo
chǔ jiāo
chě jiāo
yù jiāo
fēng jiāo
duō jiāo
tì jiāo
cáng jiāo
mèi jiāo
qiàn jiāo
chūn jiāo
bàn jiāo
zuò jiāo
pīn jiāo
sā jiāo
bǎi jiāo
ā jiāo
yīng jiāo
fàng jiāo
⒈ 谓莺娇媚的啼声。
引唐宋之问《春日芙蓉园侍宴应制》诗:“飞花随蝶舞,艷曲伴鶯娇。”
宋黄昇《卖花声·忆旧》词:“侧帽停鞭沽酒处,柳软鶯娇。”
清钱季重《鹧鸪天》词:“看蜨舞,听鶯娇,平生恨事最难消。”
莺(名)鸟类的一种;吃昆虫;是益鸟:~歌燕舞。
娇读音:jiāo娇jiāo(1)(形)(女子、小孩、花朵等)柔嫩、美丽可爱:撒~|嫩红~绿。(2)(形)娇气:才走几里地;就说腿酸;未免太~。(3)(动)过度爱护:~生惯养|别把孩子~坏了。