上请


上请的组词


上海

shàng hǎi

上届

shàng jiè

上妙

shàng miào

上奉

shàng fèng

上算

shàng suàn

上考

shàng kǎo

上場

shàng chǎng

上账

shàng zhàng

上德

shàng dé

上取

shàng qǔ

上行

shàng háng

上段

shàng duàn

上爬

shàng pá

上眼

shàng yǎn

上路

shàng lù

上举

shàng jǔ

上略

shàng lüè

上京

shàng jīng

上先

shàng xiān

上清

shàng qīng

上梁

shàng liáng

上操

shàng cāo

上主

shàng zhǔ

上成

shàng chéng

上寿

shàng shòu

上老

shàng lǎo

上炕

shàng kàng

上声

shǎng shēng

上弓

shàng gōng

上科

shàng kē

上位

shàng wèi

上瘾

shàng yǐn

上中

shàng zhōng

上光

shàng guāng

上来

shàng lái

上回

shàng huí

上牲

shàng shēng

上军

shàng jūn

上腰

shàng yāo

上摈

shàng bìn

上釉

shàng yòu

上药

shàng yào

上午

shàng wǔ

上古

shàng gǔ

上将

shàng jiàng

上房

shàng fáng

上客

shàng kè

上则

shàng zé

上诉

shàng sù

上涨

shàng zhǎng

上巾

shàng jīn

上情

shàng qíng

上忙

shàng máng

上衮

shàng gǔn

上农

shàng nóng

上浆

shàng jiāng

上仓

shàng cāng

上流

shàng liú

上手

shàng shǒu

上之

shàng zhī

上皇

shàng huáng

上逆

shàng nì

上服

shàng fú

上上

shàng shàng

上镜

shàng jìng

上秋

shàng qiū

上玄

shàng xuán

上贰

shàng èr

上驾

shàng jià

上记

shàng jì

上襄

shàng xiāng

上升

shàng shēng

上梓

shàng zǐ

上日

shàng rì

上策

shàng cè

上層

shàng céng

上林

shàng lín

上僊

shàng xiān

上帝

shàng dì

上料

shàng liào

上根

shàng gēn

上疏

shàng shū

上门

shàng mén

上钓

shàng diào

上肴

shàng yáo

上膛

shàng táng

上校

shàng xiào

上遂

shàng suì

上市

shàng shì

上供

shàng gòng

上荨

shàng qián

上坡

shàng pō

上輩

shàng bèi

上課

shàng kè

上圆

shàng yuán

上利

shàng lì

上衣

shàng yī

上丁

shàng dīng

上棚

shàng péng

上货

shàng huò

上姓

shàng xìng

上阵

shàng zhèn

上颌

shàng hé

上造

shàng zào

上启

shàng qǐ

上怀

shàng huái

上緊

shàng jǐn

上坟

shàng fén

上除

shàng chú

上切

shàng qiē

上品

shàng pǐn

上覆

shàng fù

上陵

shàng líng

上界

shàng jiè

上车

shàng chē

上鈎

shàng gōu

上癮

shàng yǐn

上道

shàng dào

上晡

shàng bū

上岸

shàng àn

上能

shàng néng

上报

shàng bào

上贾

shàng jiǎ

上火

shàng huǒ

上澣

shàng huàn

上究

shàng jiū

上款

shàng kuǎn

上功

shàng gōng

上卿

shàng qīng

上兵

shàng bīng

上年

shàng nián

上都

shàng dōu

上香

shàng xiāng

上甲

shàng jiǎ

上币

shàng bì

上灯

shàng dēng

上昼

shàng zhòu

上网

shàng wǎng

上停

shàng tíng

上班

shàng bān

上邊

shàng biān

上苍

shàng cāng

上通

shàng tōng

上去

shàng qù

上仙

shàng xiān

上爻

shàng yáo

上世

shàng shì

上叶

shàng yè

上辰

shàng chén

上落

shàng luò

上场

shàng chǎng

上菓

shàng guǒ

上堂

shàng táng

上偻

shàng lǚ

上岗

shàng gǎng

上装

shàng zhuāng

上天

shàng tiān

上妆

shàng zhuāng

上肩

shàng jiān

上墓

shàng mù

上封

shàng fēng

上备

shàng bèi

上地

shàng dì

上才

shàng cái

上映

shàng yìng

上辈

shàng bèi

上下

shàng xià

上冬

shàng dōng

上调

shàng diào

上九

shàng jiǔ

上菜

shàng cài

上直

shàng zhí

上测

shàng cè

上价

shàng jià

上角

shàng jiǎo

上分

shàng fen

上婚

shàng hūn

上城

shàng chéng

上池

shàng chí

上臂

shàng bì

上户

shàng hù

上命

shàng mìng

上刑

shàng xíng

上灶

shàng zào

上标

shàng biāo

上尘

shàng chén

上胞

shàng bāo

上牋

shàng jiān

上方

shàng fāng

上当

shàng dàng

上层

shàng céng

上裝

shàng zhuāng

上水

shàng shuǐ

上愿

shàng yuàn

上令

shàng lìng

上裁

shàng cái

上黄

shàng huáng

上体

shàng tǐ

上人

shàng rén

上钩

shàng gōu

上炎

shàng yán

上烝

shàng zhēng

上僭

shàng jiàn

上岁

shàng suì

上访

shàng fǎng

上捐

shàng juān

上腴

shàng yú

上辕

shàng yuán

上竿

shàng gān

上隮

shàng jī

上熟

shàng shú

上旨

shàng zhǐ

上身

shàng shēn

上告

shàng gào

上府

shàng fǔ

上请

shàng qǐng

上坐

shàng zuò

上书

shàng shū

上善

shàng shàn

上殇

shàng shāng

上闻

shàng wén

上屋

shàng wū

上果

shàng guǒ

上羾

shàng hóng

上锅

shàng guō

上宪

shàng xiàn

上头

shàng tóu

上国

shàng guó

上计

shàng jì

上爵

shàng jué

上官

shàng guān

上旬

shàng xún

上典

shàng diǎn

上簿

shàng bù

上家

shàng jiā

上床

shàng chuáng

上戊

shàng wù

上进

shàng jìn

上税

shàng shuì

上法

shàng fǎ

上肢

shàng zhī

上收

shàng shōu

上戮

shàng lù

上哲

shàng zhé

上溯

shàng sù

上裆

shàng dāng

上月

shàng yuè

上佐

shàng zuǒ

上述

shàng shù

上寅

shàng yín

上气

shàng qì

上骈

shàng pián

上牢

shàng láo

上弟

shàng dì

上樽

shàng zūn

上巳

shàng sì

上焦

shàng jiāo

上禄

shàng lù

上端

shàng duān

上旅

shàng lǚ

上演

shàng yǎn

上宙

shàng zhòu

上载

shàng zài

上盖

shàng gài

上吊

shàng diào

上脸

shàng liǎn

上潮

shàng cháo

上愬

shàng shuò

上冻

shàng dòng

上穹

shàng qióng

上宫

shàng gōng

上干

shàng gàn

上腔

shàng qiāng

上刹

shàng shā

上女

shàng nǚ

上托

shàng tuō

上医

shàng yī

上邸

shàng dǐ

上系

shàng xì

上心

shàng xīn

上宾

shàng bīn

上学

shàng xué

上宅

shàng zhái

上體

shàng tǐ

上院

shàng yuàn

上船

shàng chuán

上变

shàng biàn

上本

shàng běn

上指

shàng zhǐ

上代

shàng dài

上着

shàng zhe

上御

shàng yù

上衽

shàng rèn

上巴

shàng bā

上纲

shàng gāng

上笺

shàng jiān

上控

shàng kòng

上兑

shàng duì

上仪

shàng yí

上乘

shàng chéng


荆请

jīng qǐng

论请

lùn qǐng

吁请

yù qǐng

私请

sī qǐng

诈请

zhà qǐng

叩请

kòu qǐng

俸请

fèng qǐng

聘请

pìn qǐng

谘请

zī qǐng

敬请

jìng qǐng

询请

xún qǐng

礼请

lǐ qǐng

豤请

kěn qǐng

征请

zhēng qǐng

抠请

kōu qǐng

刺请

cì qǐng

雇请

gù qǐng

属请

shǔ qǐng

关请

guān qǐng

告请

gào qǐng

议请

yì qǐng

函请

hán qǐng

卖请

mài qǐng

不请

bù qǐng

呈请

chéng qǐng

哀请

āi qǐng

恳请

kěn qǐng

约请

yuē qǐng

顺请

shùn qǐng

公请

gōng qǐng

乞请

qǐ qǐng

敦请

dūn qǐng

谒请

yè qǐng

促请

cù qǐng

嘱请

zhǔ qǐng

干请

gàn qǐng

百请

bǎi qǐng

迎请

yíng qǐng

恭请

gōng qǐng

回请

huí qǐng

催请

cuī qǐng

打请

dǎ qǐng

赊请

shē qǐng

啓请

qǐ qǐng

延请

yán qǐng

朝请

cháo qǐng

横请

héng qǐng

亟请

qì qǐng

禀请

bǐng qǐng

赇请

qiú qǐng

申请

shēn qǐng

徵请

zhǐ qǐng

普请

pǔ qǐng

提请

tí qǐng

祷请

dǎo qǐng

参请

cān qǐng

烦请

fán qǐng

得请

de qǐng

拜请

bài qǐng

管请

guǎn qǐng

进请

jìn qǐng

起请

qǐ qǐng

乡请

xiāng qǐng

谆请

zhūn qǐng

奉请

fèng qǐng

吃请

chī qǐng

扣请

kòu qǐng

晏请

yàn qǐng

乐请

yuè qǐng

咨请

zī qǐng

购请

gòu qǐng

伸请

shēn qǐng

辟请

pì qǐng

邀请

yāo qǐng

报请

bào qǐng

先请

xiān qǐng

劫请

jié qǐng

启请

qǐ qǐng

陈请

chén qǐng

诚请

chéng qǐng

上请

shàng qǐng

祈请

qí qǐng

算请

suàn qǐng

上一组词:算请
下一组词:请安

更多上的组词

上请的意思


词语解释:

1.向上级请求或请示。 2.唐宋礼部试士出试题,准[.好工具]举子进问题意,谓之"上请"。

引证解释:

⒈ 向上级请求或请示。

引《韩非子·二柄》:“田常上请爵禄而行之羣臣。”
唐韩愈《唐故江西观察使韦公墓志铭》:“公将行,曰:‘吾天子吏,使海外国,不足於资,宜上请,安有卖官以受钱邪?’”
《元史·河渠志一》:“众议纷紜,互陈利害,当事者疑惑不决,必上请朝省。”
清严有禧《漱华随笔·太常博士》:“即如废昌邑王奏中,公卿将相列名上请,必曰:臣敞等,谨与博士议云云。其重之如此。”

⒉ 唐宋礼部试士出试题,准举子进问题意,谓之“上请”。

引宋叶梦得《石林燕语》卷八:“唐礼部试诗赋题,不皆有所出,或自以意为之,故举子皆得进问题意,谓之上请。”
宋吴自牧《梦粱录·诸州府得解士人赴省闱》:“知贡举等官,於厅前备香案穿秉而拜,诸士人皆答拜。方下帘幙,出示题目于厅额。题中有疑难处,听士人就帘外上请。”

网络解释:

上请

上请又称“先请”。中国古代法律术语。指皇室宗亲、贵族、高官犯法一般司法官吏不得擅自审理,必须奏请皇帝裁决的制度。起源于汉代,范围逐渐扩大,先由三千石官后下延至六百石官,进而又扩大到公、列侯嗣子犯耐以上的罪。东汉时几乎所有官员不论犯何种罪行,均可享受此种待遇。南北朝时又规定:凡属人议范围的官吏、贵族犯十恶以外之罪,均须“上请”皇帝定夺。唐律专列请章。规定:“诸皇太子妃大功以上亲,应议者期以上亲及孙,若官爵五品以上,犯死罪者,上请;流罪以下,减一等。其犯十恶,反逆缘坐,杀人,监守内奸、盗、略人、受财枉法者,不用此律。”(《唐律疏议·名例》)此外,对于事关重大,但情节可以原宥之案件,法官不敢专决,也须上请。
更多请的组词

上请详细解释


读音:shàng,shǎng[ shàng ]

1. 位置在高处的,与“下”相对:楼上。上边。

2. 次序或时间在前的:上古。上卷。

3. 等级和质量高的:上等。上策。上乘(佛教用语,一般借指文学艺术的高妙境界或上品)。

4. 由低处到高处:上山。上车。上升。

5. 去,到:上街。

6. 向前进:冲上去。

7. 增加:上水。

8. 安装,连缀:上刺刀。上鞋(亦作“绱鞋”)。

9. 涂:上药。

10. 按规定时间进行或参加某种活动:上课。上班。

11. 拧紧发条:上弦。

12. 登载,记:上账。

13. 用在名词后边,表示时间、处所、范围:晚上。桌上。组织上。

14. 用在动词后边,表示开始、继续、趋向、完成:爬上来。锁上。选上代表。

15. 达到一定的程度或数量:上年纪。

16. 中国古代乐谱的记音符号,相当于简谱中的“1”。

读音:qǐng

请qǐng(1)(动)请求:~教|~假。(2)(动)邀请;聘请:~客|~医生。(3)(副)敬辞;用于希望对方做某事:您~坐|~准时出席。(4)(动)旧时指买香烛、纸马、佛龛。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025