léng tí
léng gū
léng zhuī
léng zhù
léng guō
léng zēng
léng dié
léng xíng
léng jiǎo
léng chēng
léng wēi
léng léng
léng jié
léng céng
léng céng
léng fèng
léng biān
léng zi
léng jīng
léng dà
léng sǒng
léng ruì
léng jìng
léng pù
léng jùn
léng àn
léng kǎn
⒈ 形容乱石突兀、重迭。
引清袁枚《随园诗话》卷三:“烟萝暗处石稜嶒,翠竹玲瓏月作灯。”
⒉ 比喻才气、品格等卓越超群。
引明胡应麟《诗薮·杂言》:“至淮南《招隐》,叠用奇字,气象雄奥,风骨稜嶒,拟《骚》之作,古今莫迨。”
清袁枚《随园诗话》卷七:“两夫人恰礼贤爱士,侠骨稜嶒。”
1. 物体上的条状突起,或不同方向的两个平面相连接的部分:棱角。瓦棱。棱椎(多面体的一种)。三棱镜。模棱两可。
2. 神灵之威,威势:威棱。
嶒读音:céng见〔崚嶒〕