jiàng shuài
jiāng chē
jiāng qì
jiàng cái
jiāng sù
jiāng shēn
jiāng jūn
jiāng mìng
jiàng shì
jiàng yé
jiāng jìn
jiāng wèi
jiàng mén
jiāng sòng
jiàng wèi
jiāng shì
jiàng zhǐ
jiāng měi
jiāng ài
jiāng yì
jiāng tái
jiàng lüè
jiāng jiu
jiāng jù
jiāng lái
jiāng xī
jiāng shì
jiàng lǐng
jiāng jiā
jiāng jù
jiāng jiàng
jiāng kǔn
jiāng jiāng
jiāng jiǔ
jiāng hù
jiāng xī
jiāng chéng
jiàng chén
jiàng cái
jiàng lìng
jiāng yú
jiāng yù
jiāng jù
jiāng wú
jiàng zuǒ
jiāng lǐ
jiāng shèn
jiāng yú
jiāng xīng
jiāng yù
jiāng wàng
jiàng guān
jiāng yào
jiāng shè
jiāng chú
jiāng dài
jiāng wú
jiāng bó
jiàng shuài
jiāng láo
jiāng rán
jiāng lí
jiāng cì
jiāng yǎng
jiāng chéng
jiāng háng
jiāng lǐ
jiāng fú
jiāng shùn
jiāng biàn
jiāng liáng
jiāng lì
jiàng xiào
jiàng cái
jiàng xiàng
jiāng yòng
jiāng fǔ
zhì kǔn
gōng kǔn
guān kǔn
shuài kǔn
fān kǔn
wén kǔn
qián kǔn
sī kǔn
zǒng kǔn
jìn kǔn
chū kǔn
róng kǔn
wéi kǔn
biān kǔn
dōu kǔn
jiāo kǔn
kāi kǔn
sú kǔn
fēn kǔn
chéng kǔn
guī kǔn
guì kǔn
wài kǔn
jiāng kǔn
xián kǔn
zhōng kǔn
ào kǔn
lìng kǔn
mén kǔn
tiān kǔn
yōu kǔn
⒈ 指在京城外担负军事重任的将帅。
引宋岳飞《谢讲和赦表》:“身居将閫,功无补於涓埃;口诵詔书,面有惭於军情。”
副词。就要;快要 【组词】:天~下雨
介词。把;拿【组词】:~功赎罪。
下象棋时直接攻击对方的将或帅 【组词】:~军。
带领;搀扶【组词】:~幼弟而归。扶~。
做【组词】:慎重~事。
休养;调养【组词】:将养。
文言副词。又;且 【组词】:~信~疑。
助词。表示动作的开始 【组词】:赶~上去。
阃读音:kǔn阃kǔn(1)(名)〈书〉门坎。(2)(名)〈书〉旧时指妇女居住的内室。