jiāng shùn
jiàng xiào
jiāng jiu
jiàng shì
jiāng dài
jiāng kǔn
jiàng guān
jiāng bó
jiāng lǐ
jiàng lìng
jiāng cì
jiāng yú
jiàng xiàng
jiāng jìn
jiāng shì
jiàng lüè
jiāng sòng
jiāng shì
jiāng shèn
jiāng jù
jiāng yì
jiāng wàng
jiāng měi
jiāng háng
jiāng jiāng
jiāng wèi
jiāng jiā
jiāng yú
jiāng chéng
jiāng yǎng
jiāng mìng
jiāng shè
jiāng xīng
jiàng lǐng
jiàng cái
jiāng yào
jiāng jiǔ
jiāng qì
jiāng liáng
jiāng jù
jiāng yòng
jiāng ài
jiāng biàn
jiāng lái
jiāng fú
jiāng wú
jiāng jūn
jiāng yù
jiāng lǐ
jiàng cái
jiāng hù
jiāng chē
jiāng yù
jiàng wèi
jiāng shēn
jiāng jù
jiāng jiàng
jiàng mén
jiàng zuǒ
jiàng yé
jiàng shuài
jiāng wú
jiāng lí
jiāng chéng
jiāng fǔ
jiāng sù
jiàng zhǐ
jiāng lì
jiāng xī
jiāng tái
jiàng chén
jiāng rán
jiāng láo
jiàng shuài
jiāng xī
jiàng cái
jiāng chú
móu shuài
dào shuài
tǒng shuài
zéi shuài
kuí shuài
lǐng shuài
qú shuài
piào shuài
dūn shuài
jiān shuài
jiū shuài
hái shuài
dǒng shuài
bīng shuài
fāng shuài
zhì shuài
shī shuài
qǔ shuài
yíng shuài
biǎo shuài
fǔ shuài
guǐ shuài
xiāo shuài
kǔn shuài
bié shuài
hé shuài
shào shuài
jiàng shuài
qiān shuài
guān shuài
dà shuài
qiú shuài
piān shuài
diàn shuài
lián shuài
guà shuài
jūn shuài
xiāo shuài
yà shuài
lǚ shuài
jié shuài
jùn shuài
xù shuài
dū shuài
xiāo shuài
háo shuài
duì shuài
huàn shuài
qiān shuài
jié shuài
将领。
“文hAo86.将帅”之省称。
⒈ 将领。
引《礼记·乐记》:“君子听鼓鼙之声,则思将帅之臣。”
汉徐干《中论·慎所从》:“若夫攻城必拔,野战必克,将帅之事也。”
宋苏洵《上皇帝书》:“今之任为将帅,卒有急难而可施者谁也?”
⒉ “文将帅”之省称。 太平天囯每省所设的行政官。
引太平天囯洪秀全《防守浦口诏》:“爰特詔弟统齐兵士,赶赴天浦省垣,协同将帅黄连生弟等实力镇守。”
统帅军队的司令官。
统率士兵的人。大将、勇将、将士用命
高级军阶的名称。上将、中将、少将
喻指超群杰出的人才。游泳健将
带、率领。将兵
帅读音:shuài帅shuài(1)(名)军队中最高级的指挥员。(2)(Shuài)姓。(3)(形)英俊。