jiāng jiā
jiāng jiāng
jiāng lí
jiāng shè
jiāng tái
jiàng mén
jiāng wèi
jiāng yòng
jiāng láo
jiāng bó
jiāng háng
jiàng shuài
jiāng chú
jiàng lìng
jiàng cái
jiāng wú
jiàng wèi
jiāng liáng
jiāng jiu
jiāng xīng
jiāng jù
jiāng jiǔ
jiàng chén
jiāng yào
jiàng lǐng
jiāng shì
jiāng mìng
jiāng wú
jiàng guān
jiāng yú
jiāng kǔn
jiāng ài
jiāng yǎng
jiāng sòng
jiāng yì
jiāng wàng
jiāng fǔ
jiāng chéng
jiāng shùn
jiāng hù
jiāng qì
jiāng lái
jiàng zhǐ
jiāng jù
jiāng měi
jiāng lǐ
jiāng xī
jiāng chē
jiāng xī
jiàng zuǒ
jiàng xiàng
jiāng yù
jiāng shèn
jiāng dài
jiāng jiàng
jiāng jù
jiāng sù
jiāng jìn
jiāng jūn
jiāng fú
jiàng cái
jiāng cì
jiāng biàn
jiàng shuài
jiāng shēn
jiàng lüè
jiāng rán
jiāng shì
jiāng lǐ
jiàng yé
jiāng yù
jiāng yú
jiàng shì
jiàng xiào
jiāng lì
jiàng cái
jiāng chéng
wǎn lái
xíng lái
yuán lái
bǐ lái
kě lái
luò lái
xiān lái
qián lái
yǐ lái
xiàng lái
zuò lái
lì lái
wèi lái
niào lái
shàng lái
nián lái
jiù lái
jìn lái
tǎng lái
hū lái
tè lái
hòu lái
dēng lái
yún lái
xiǎo lái
zàn lái
zhí lái
gǔ lái
yíng lái
què lái
jìn lái
yǐ lái
qǐng lái
ér lái
yuè lái
wài lái
dāng lái
jiàn lái
quàn lái
xìng lái
fāng lái
zǎo lái
yuán lái
cóng lái
yàn lái
guò lái
xiū lái
xiàng lái
zǐ lái
shǎo lái
xián lái
bó lái
fú lái
zhuàn lái
luàn lái
zhāo lái
guài lái
yóu lái
yōng lái
qià lái
xià lái
tà lái
hái lái
dōu lái
liǎng lái
huì lái
chū lái
bié lái
lǎo lái
yòng lái
guī lái
hú lái
tǎo lái
màn lái
zì lái
yī lái
péng lái
qù lái
xiǎng lái
kàn lái
wú lái
dǐng lái
shēng lái
tǎng lái
jìng lái
rì lái
xiāng lái
dào lái
jiē lái
suàn lái
zhēn lái
shén lái
sù lái
chū lái
qǐ lái
yǒu lái
yǐn lái
qiè lái
huí lái
huái lái
dà lái
bù lái
zuó lái
xǐng lái
dài lái
qǐng lái
jiāng lái
hái lái
xǔ lái
tīng lái
cháo lái
rú lái
rù lái
liào lái
gé lái
wǎng lái
xīn lái
cú lái
dé lái
běn lái
jīn lái
ěr lái
jù lái
tuō lái
ěr lái
zhòng lái
láo lái
yáo lái
将来jiānglái
(1) 未来;现在以后的时间
例少年人常思将来。——清·梁启超《饮冰室合集》例惟思将来。例据前事推将来。例制出将来。例在可以预见的将来英future⒈ 欲来;打算来。
引《左传·昭公三年》:“我欲得齐,而远其宠,宠将来乎?”
⒉ 未来。
引《汉书·匈奴传下》:“消往昔之恩,开将来之隙。”
宋陈亮《书<文中子>附录后》:“得其理足以知百世之变,明其数足以计将来之事。”
鲁迅《热风·随感录五十七》:“杀了‘现在’,也便杀了‘将来’。--将来是子孙的时代。”
⒊ 带来;拿来。
引《太平广记》卷三七八引南朝宋刘义庆《幽明录·陈良》:“向下土有一人,姓陈名良,游魂而已,未有统摄,是以将来。”
唐牛僧孺《玄怪录·崔书生》:“无行崔郎,何必将来?”
《金瓶梅词话》第七二回:“温秀才道:‘帖在那里,将来学生写。’”
《警世通言·吕大郎还金完骨肉》:“他不捨得喫,将来恭敬两位小官人。”
⒋ 下来;起来。
引《金瓶梅词话》第八六回:“他家大娘子分付将来,不教闲杂人来看。”
《四游记·锺离合破白虎阵》:“众兵围合将来,把令婆等困在垓心。”
未来。
副词。就要;快要 【组词】:天~下雨
介词。把;拿【组词】:~功赎罪。
下象棋时直接攻击对方的将或帅 【组词】:~军。
带领;搀扶【组词】:~幼弟而归。扶~。
做【组词】:慎重~事。
休养;调养【组词】:将养。
文言副词。又;且 【组词】:~信~疑。
助词。表示动作的开始 【组词】:赶~上去。
来读音:lái1.从别的地方到说话人所在的地方(跟“去”相对):~往。~宾。~信。从县里~了几个干部。
2.(问题、事情等)发生;来到:问题~了。开春以后,农忙~了。
3.做某个动作(代替意义更具体的动词):胡~。~一盘棋。~一场篮球比赛。你歇歇,让我~。何必~这一套?
4.趋向动词。跟“得”或“不”连用,表示可能或不可能:他们俩很谈得~。这个歌我唱不~。
5.用在另一动词前面,表示要做某件事:你~念一遍。大家~想办法。
6.用在另一动词或动词结构后面,表示来做某件事:我们贺喜~了。他回家探亲~了。
7.用在动词结构(或介词结构)与动词(或动词结构)之间,表示前者是方摘了一个荷叶~当雨伞。你又能用什么理由~说服他呢?
8.来着:这话我多会儿说~?
9.未来的:~年。~日方长。
10.姓。
11.诗歌、熟语、叫卖声里用作衬字:正月里~是新春。不愁吃~不愁穿。黑白桑葚~大樱桃。
12.用在动词后,表示动作朝着说话人所在的地方:把锄头拿~。各条战线传~了振奋人心的消息。
13.用在动词后,表示结果:信笔写~。一觉醒~。说~话长。看~今年超产没有问题。想~你是早有准备的了。