tī qǔ
tī yǎn
tī bì
tī jìng
tī lù
tī chéng
tī guàng
tī shí
tī biāo
tī chéng
tī jiào
tī róng
tī cì
tī xíng
tī tái
tī lín
tī jiē
tī dēng
tī liáng
tī dù
tī xī
tī hé
tī huò
tī háng
tī jí
tī zhì
tī biāo
tī qiáng
tī luàn
tī shān
tī kōng
tī dào
tī háng
tī chōng
tī qiáo
tī tiān
tī xiān
tī duì
tī yá
tī zi
tī fù
tī luán
tī ji
tī dèng
tī méi
tī jìng
tī jiē
tī tián
zhòng yá
zhěn yá
pào yá
duàn yá
hóng yá
fǎ yá
chán yá
tīng yá
qīn yá
yín yá
mó yá
diān yá
yīn yá
hóng yá
shuǐ yá
biān yá
shuāng yá
shí yá
duān yá
diān yá
jiǔ yá
dǒu yá
wéi yá
guàn yá
shù yá
yáo yá
zēng yá
wēi yá
shān yá
mó yá
zhū yá
dān yá
huí yá
dān yá
tī yá
qióng yá
zhǎn yá
xuán yá
xiāo yá
cán yá
zhū yá
⒈ 攀登山崖。 《宋史·方技传上·赵自然》:“﹝赵抱一﹞俄至山崖絶顶,见数人会饮,音乐交奏,与人间无异。
引抱一骇而不测。会巡检使过其下,闻乐声,疑羣盗欢聚,集村民梯崖而上。至则无所睹, 抱一独在。”
梯tī(1)(名)便利人上下的用具或设备。(2)(名)作用跟楼梯相似的设备。(3)(形)形状像楼梯的。
崖读音:yá崖(1)(名)山石或高地的陡立的侧面:~岸|~壁|~略。(2)(名)边际:云~。