jiāng sū
jiāng zhào
jiāng zhǐ
jiāng yòu
jiāng láng
jiāng kè
jiāng hàn
jiāng kǒu
jiāng chún
jiāng shì
jiāng mén
jiāng dū
jiāng fú
jiāng wèi
jiāng pǔ
jiāng zhào
jiāng jī
jiāng jiè
jiāng chéng
jiāng xū
jiāng yáo
jiāng jiè
jiāng hé
jiāng zhū
jiāng xīn
jiāng xìn
jiāng dài
jiāng tuó
jiāng sì
jiāng biǎo
jiāng lǐ
jiāng cì
jiāng yáng
jiāng zhé
jiāng hǔ
jiāng huái
jiāng qí
jiāng huáng
jiāng xún
jiāng bù
jiāng shā
jiāng fáng
jiāng diàn
jiāng shēn
jiāng zhào
jiāng hú
jiāng hǎi
jiāng sè
jiāng tuān
jiāng yì
jiāng tài
jiāng guó
jiāng sì
jiāng láo
jiāng xiāng
jiāng yuán
jiāng mì
jiāng lìng
jiāng lí
jiāng tiān
jiāng jiǔ
jiāng zuǒ
jiāng dào
jiāng huǒ
jiāng chuān
jiāng tán
jiāng dù
jiāng gāo
jiāng lǚ
jiāng méi
jiāng zǒng
jiāng zéi
jiāng lù
jiāng fān
jiāng wěi
jiāng lí
jiāng tún
jiāng yǔ
jiāng bō
jiāng tóu
jiāng cháo
jiāng pēn
jiāng wài
jiāng mí
jiāng gōu
jiāng nán
jiāng zhǔ
jiāng chéng
jiāng píng
jiāng zhàng
jiāng jiǎo
jiāng shān
jiāng yù
jiāng méi
jiāng yú
jiāng shì
jiāng ruán
jiāng xiān
jiāng qiū
jiāng zhè
jiāng shuǐ
jiāng wān
jiāng fēi
jiāng zhū
jiāng yì
jiāng jì
jiāng lì
jiāng tián
jiāng dī
jiāng guǎn
jiāng ào
jiāng shén
jiāng mǐ
jiāng yáo
jiāng shì
jiāng xún
jiāng xī
jiāng gāo
jiāng yáo
jiāng jìn
jiāng guō
jiāng xīng
jiāng tān
jiāng zōu
jiāng liàn
jiāng shí
jiāng chá
jiāng fù
jiāng guān
jiāng qǔ
jiāng bì
jiāng yīn
jiāng lí
jiāng jūn
jiāng yān
jiāng lún
jiāng é
jiāng jī
jiāng gē
jiāng zhōu
jiāng jì
jiāng wēi
jiāng jīn
jiāng lài
jiāng bǐ
jiāng ōu
jiāng huí
jiāng shàng
jiāng xī
jiāng zhù
jiāng ráo
jiāng běi
jiāng yuè
jiāng yín
jiāng tuó
jiāng duò
jiāng tīng
jiāng ōu
jiāng dōng
jiāng fēi
jiāng xiāng
jiāng diào
jiāng kǎn
jiāng dào
jiāng jiāo
jiāng qiè
jiāng bào
jiāng xuě
jiāng quán
jiāng qì
江(好工具.)边地。
⒈ 江边地。
引唐陶翰《赠房侍御》诗:“浩荡临海曲,迢遥济江壖。”
唐康骈《剧谈录·潘将军失珠》:“﹝潘将军﹞常乘舟射利,因泊江壖。”
明唐顺之《常熟县二烈祠记》:“其夫以覊旅浮寄江壖,非有可以豫藉之势,环而指者皆兇人之党也。”
清王晫《今世说·捷悟》:“胡出已暮,至江壖,适有人跣足立星露中。”