jiāng qí
jiāng jiǔ
jiāng yáng
jiāng ōu
jiāng láng
jiāng jiǎo
jiāng yì
jiāng píng
jiāng gōu
jiāng tán
jiāng fēi
jiāng sì
jiāng kǎn
jiāng lí
jiāng kè
jiāng ráo
jiāng zhé
jiāng huǒ
jiāng ōu
jiāng zōu
jiāng shā
jiāng chá
jiāng shì
jiāng jì
jiāng tún
jiāng qiè
jiāng tān
jiāng dào
jiāng xīn
jiāng yòu
jiāng gāo
jiāng hé
jiāng dài
jiāng qiū
jiāng yáo
jiāng yīn
jiāng zhào
jiāng zhào
jiāng jiè
jiāng pǔ
jiāng fù
jiāng wèi
jiāng lìng
jiāng zhàng
jiāng méi
jiāng bǐ
jiāng zhǐ
jiāng xī
jiāng huáng
jiāng sū
jiāng hàn
jiāng ào
jiāng shí
jiāng xī
jiāng quán
jiāng diàn
jiāng yān
jiāng wēi
jiāng jīn
jiāng zhōu
jiāng tián
jiāng jiè
jiāng zhào
jiāng wài
jiāng yì
jiāng yuè
jiāng lí
jiāng shàng
jiāng tuó
jiāng xiān
jiāng lǚ
jiāng lì
jiāng lǐ
jiāng chéng
jiāng nán
jiāng shuǐ
jiāng dī
jiāng tiān
jiāng bì
jiāng bào
jiāng zhū
jiāng jì
jiāng shì
jiāng shén
jiāng mí
jiāng jūn
jiāng xiāng
jiāng mì
jiāng xìn
jiāng guō
jiāng lài
jiāng yáo
jiāng xún
jiāng lí
jiāng tóu
jiāng mǐ
jiāng zuǒ
jiāng fáng
jiāng yuán
jiāng tuó
jiāng hǔ
jiāng yín
jiāng běi
jiāng jiāo
jiāng fān
jiāng zǒng
jiāng gāo
jiāng shān
jiāng guān
jiāng bō
jiāng shēn
jiāng gē
jiāng wān
jiāng mén
jiāng zéi
jiāng qì
jiāng diào
jiāng cì
jiāng lù
jiāng liàn
jiāng é
jiāng jī
jiāng yǔ
jiāng xiāng
jiāng yú
jiāng dū
jiāng guǎn
jiāng guó
jiāng fēi
jiāng sì
jiāng yù
jiāng ruán
jiāng fú
jiāng cháo
jiāng xīng
jiāng yáo
jiāng zhè
jiāng biǎo
jiāng zhǔ
jiāng huí
jiāng xū
jiāng hú
jiāng tài
jiāng chéng
jiāng huái
jiāng xún
jiāng dù
jiāng sè
jiāng jī
jiāng zhū
jiāng lún
jiāng hǎi
jiāng dōng
jiāng láo
jiāng wěi
jiāng tuān
jiāng méi
jiāng kǒu
jiāng bù
jiāng jìn
jiāng zhù
jiāng xuě
jiāng shì
jiāng qǔ
jiāng tīng
jiāng duò
jiāng dào
jiāng chún
jiāng pēn
jiāng chuān
jī gāo
jiāng gāo
héng gāo
píng gāo
jú gāo
tuó gāo
gān gāo
dōng gāo
zhì gāo
tíng gāo
qīng gāo
guī gāo
shuāng gāo
qián gāo
jiǔ gāo
tián gāo
hàn gāo
nuò gāo
yī gāo
qiè gāo
lín gāo
chéng gāo
shén gāo
xí gāo
zé gāo
hán gāo
míng gāo
lán gāo
shān gāo
jié gāo
kuí gāo
jié gāo
yù gāo
江岸,江边地。
指江中。
⒈ 亦作“江皐”。 江岸,江边地。
引《楚辞·九歌·湘夫人》:“朝驰余马兮江皋,夕济兮西澨。”
《汉书·贾山传》:“地之磽者,虽有善种,不能生焉;江皋河濒,虽有恶种,无不猥大。”
《明史·隐逸传·徐舫》:“筑室江皐,日苦吟於云烟出没间。”
郭沫若《汐集·题傅抱石画<延安画卷>诗之五》:“烈士忠贞垂万古,丰碑百丈耸江皋。”
⒉ 指江中。
引明徐复祚《投梭记·出守》:“汎江皋,片帆衝千层怒涛。”
清戴名世《赠朱字绿序》:“今者江皋孤艇,荒烟落日。”
江边、江岸。
江jiāng(1)(名)大河:长~|珠~|黑龙~。(2)(名)指长江:~汉|~淮|~南|~左。(3)(名)姓。
皋读音:gāo,háo[ gāo ]1. 水边的高地,岸:江皋。汉皋。
2. 沼泽,湖泊:“鹤鸣于九皋”。