jiāng diào
jiāng yì
jiāng jì
jiāng xìn
jiāng tuān
jiāng dù
jiāng shì
jiāng láng
jiāng shì
jiāng kè
jiāng xiāng
jiāng nán
jiāng lí
jiāng ōu
jiāng bù
jiāng bō
jiāng lài
jiāng tóu
jiāng wěi
jiāng hǎi
jiāng shuǐ
jiāng zhū
jiāng quán
jiāng kǒu
jiāng jī
jiāng fù
jiāng jì
jiāng huí
jiāng qiū
jiāng shēn
jiāng yān
jiāng jiǎo
jiāng píng
jiāng dào
jiāng sì
jiāng fēi
jiāng sū
jiāng xún
jiāng yáo
jiāng méi
jiāng yín
jiāng xuě
jiāng yú
jiāng yuán
jiāng cì
jiāng zhǔ
jiāng shān
jiāng xīng
jiāng liàn
jiāng guō
jiāng guó
jiāng lù
jiāng tīng
jiāng wēi
jiāng biǎo
jiāng dào
jiāng wān
jiāng ào
jiāng gōu
jiāng zhè
jiāng gāo
jiāng fú
jiāng qì
jiāng hé
jiāng zōu
jiāng jiè
jiāng yáo
jiāng gāo
jiāng jiǔ
jiāng guǎn
jiāng yuè
jiāng zhào
jiāng xiān
jiāng hú
jiāng mǐ
jiāng chéng
jiāng xī
jiāng huáng
jiāng duò
jiāng yòu
jiāng zhū
jiāng chún
jiāng dī
jiāng bào
jiāng fēi
jiāng wài
jiāng chá
jiāng chéng
jiāng fáng
jiāng diàn
jiāng chuān
jiāng kǎn
jiāng jiāo
jiāng guān
jiāng shā
jiāng mí
jiāng dài
jiāng xiāng
jiāng é
jiāng xī
jiāng yǔ
jiāng shàng
jiāng jūn
jiāng lún
jiāng zhào
jiāng zhù
jiāng zhé
jiāng xū
jiāng jī
jiāng ōu
jiāng yì
jiāng shén
jiāng mì
jiāng mén
jiāng jìn
jiāng lí
jiāng qǔ
jiāng tān
jiāng yīn
jiāng huái
jiāng xīn
jiāng wèi
jiāng qí
jiāng bì
jiāng lì
jiāng lǚ
jiāng yáng
jiāng yáo
jiāng jiè
jiāng lí
jiāng dū
jiāng hàn
jiāng lǐ
jiāng tuó
jiāng lìng
jiāng shí
jiāng sè
jiāng huǒ
jiāng tún
jiāng ráo
jiāng pǔ
jiāng zéi
jiāng cháo
jiāng tán
jiāng zhào
jiāng zǒng
jiāng fān
jiāng bǐ
jiāng tuó
jiāng dōng
jiāng zhǐ
jiāng pēn
jiāng zhàng
jiāng méi
jiāng tài
jiāng ruán
jiāng qiè
jiāng sì
jiāng běi
jiāng gē
jiāng shì
jiāng xún
jiāng láo
jiāng tián
jiāng tiān
jiāng hǔ
jiāng zuǒ
jiāng yù
jiāng jīn
jiāng zhōu
生活在江中的鸥鸟,食小鱼[.好工具]及其他水生动物。
⒈ 生活在江中的鸥鸟,食小鱼及其他水生动物。
引《宋书·五行志三》:“文帝元嘉二年春,有江鸥鸟数百,集太极殿小阶内。”
北周庾信《奉和永丰殿下言志》之九:“野鹤能自猎,江鸥解独渔。”
唐雍陶《送徐山人归睦州旧隐》诗:“初归山犬翻惊主,久别江鸥却避人。”
明李时珍《本草纲目·禽一·鸥》:“在海者名海鸥,在江者名江鸥, 江夏人误为江鹅也。”
江jiāng(1)(名)大河:长~|珠~|黑龙~。(2)(名)指长江:~汉|~淮|~南|~左。(3)(名)姓。
鸥读音:ōu鸥ōu(名)鸟类的一科;多生活在海边;主要捕食鱼类;如海鸥、银鸥、燕鸥等。