氓组词蚩组词
méng liáo
méng zhēng
méng sú
méng bó
méng méng
méng chī
méng chán
méng jiā
méng wài
méng shù
méng lì
méng wǔ
méng jí
méng yǔ
hū chī
pū chī
yán chī
上一组词:蚩人 下一组词:蚩笑
⒈ 憨厚之人。
引语本《诗·卫风·氓》:“氓之蚩蚩,抱布贸丝。”毛传:“氓,民也。蚩蚩者,敦厚之貌。”汉崔篆《慰志赋》:“懿氓蚩之悟悔兮,慕白驹之所从。”
1. 古代称民(特指外来的):氓隶(充当隶役的平民)。群氓。
蚩chī(形)〈文〉愚笨无知;傻:~拙|~~。