dí shù
lǐ shù
mín shù
pǐ shù
zǒu shù
xiāo shù
liáo shù
liáo shù
niè shù
tú shù
méng shù
zhī shù
fán shù
shì shù
chén shù
cháng shù
yún shù
zhēng shù
méng shù
bēi shù
pǐn shù
zhào shù
pín shù
hán shù
fù shù
féi shù
lí shù
chóu shù
méng shù
dài shù
jiàn shù
lí shù
qián shù
cè shù
zhòng shù
⒈ 百姓。
引南朝梁沉约《齐故安陆昭王碑文》:“虽春申之大启封疆, 邓攸之缉熙氓庶,不能尚也。”
明张居正《来雁说》:“是以氓庶闓悦,遐近欣欣。”
章炳麟《<艾如张><董逃歌>序》:“古之謨训,上思利民,忠也;朋友善道,忠义;惟悴事君,忠也。今二者不举,徒以效忠徵求氓庶。”
1. 古代称民(特指外来的):氓隶(充当隶役的平民)。群氓。
庶读音:shù庶shù(1)(形)众多。(2)(副)庶几;将近;差不多。