hún mèng
hún xī
hún bào
hún lù
hún jiāo
hún chē
hún dié
hún gòu
hún duàn
hún shén
hún jǐng
hún fān
hún chū
hún xiāo
hún cháng
hún fǔ
hún zhì
hún gàn
hún yī
hún hái
hún shè
hún tái
hún hún
hún jiàn
hún shuǎng
hún yú
hún qì
hún rén
hún jiào
hún xiǎng
hún shí
hún dǎn
hún yì
hún fān
hún xiāo
hún pò
hún dàn
hún zhōu
hún jīng
hún lóu
hún pà
hún shǒu
hún sè
hún tíng
hún tíng
hún pái
hún suǐ
hún hén
hún chuáng
hún zǐ
hún píng
hún líng
líng mèng
dà mèng
huàn mèng
è mèng
yuǎn mèng
xián mèng
yán mèng
yàn mèng
ōu mèng
xiǎo mèng
mián mèng
kuáng mèng
chī mèng
chén mèng
bié mèng
qí mèng
mí mèng
dāo mèng
tōng mèng
è mèng
zhù mèng
ōu mèng
zhì mèng
zuì mèng
zhēng mèng
sān mèng
jī mèng
hán mèng
shuō mèng
yíng mèng
tóng mèng
shuì mèng
shuō mèng
qiān mèng
liù mèng
chéng mèng
líng mèng
fēi mèng
xiōng mèng
dié mèng
shū mèng
zuò mèng
xiǎo mèng
qǐ mèng
hún mèng
shěn mèng
tuō mèng
lǚ mèng
kōng mèng
yuān mèng
xiàng mèng
guī mèng
hān mèng
xǐ mèng
jiě mèng
měi mèng
yāo mèng
hǎo mèng
jiàn mèng
zhào mèng
yún mèng
yǐ mèng
xiāng mèng
shì mèng
xióng mèng
jiàn mèng
duàn mèng
kè mèng
lán mèng
yāo mèng
yǎn mèng
gǎn mèng
huái mèng
cán mèng
lěng mèng
chū mèng
mī mèng
qīng mèng
yuán mèng
hè mèng
zhí mèng
lù mèng
rù mèng
qǐn mèng
fú mèng
chǔ mèng
jí mèng
jī mèng
chūn mèng
zhú mèng
è mèng
zhān mèng
sì mèng
ruì mèng
⒈ 梦;梦魂。
引唐李嘉祐《江湖秋思》诗:“嵩南春徧伤魂梦, 壶口云深隔路歧。”
《初刻拍案惊奇》卷十四:“于大郊魂梦里也道:‘此时死尸,不知漂去几千万里了。’”
清方文《寄怀齐方壶》诗:“千里家山魂梦远,三江雨雪信音稀。”
康有为《大同书》甲部绪言:“吾已嘬之,饮之,葄之,枕之,魂梦通之。”
魂hún(1)(名)灵魂:~儿。(2)(名)指精神或情绪:梦绕~牵|神~颠倒。(3)(名)指国家、民族的崇高的精神:国~|民族~。
梦读音:mèng梦mèng(1)(名)睡眠时局部大脑皮质还没有完全停止活动而引起的脑中的表象活动。(2)(动)做梦:~见。(3)(动)比喻幻想:~想。