quán jìn
quán diǎn
quán lì
quán bì
quán cuò
quán tiē
quán xiàn
quán fǔ
quán shù
quán xīng
quán guǐ
quán cí
quán xǔ
quán cè
quán zōng
quán yǎn
quán shè
quán dù
quán yǒng
quán liàng
quán shǔ
quán shù
quán dāng
quán chén
quán gǔ
quán róng
quán tōng
quán xiàn
quán duó
quán xū
quán shuō
quán xiàng
quán zhǔn
quán yí
quán shí
quán zhì
quán rén
quán qiáng
quán cí
quán yì
quán wèi
quán yí
quán héng
quán bǐng
quán zàn
quán jì
quán zhà
quán jué
quán yí
quán zhòng
quán jié
quán xiàn
quán qī
quán héng
quán jiān
quán yào
quán gài
quán jiā
quán bīng
quán bǐng
quán yǔ
quán shū
quán mào
quán zhàng
quán nìng
quán shì
quán shí
quán chǒng
quán dāng
quán qiǎo
quán biàn
quán shǐ
quán jié
quán biǎo
quán zhì
quán biàn
quán xiōng
quán dí
quán xíng
quán shù
quán shì
quán bǐng
quán dào
quán zūn
quán yú
quán zhóu
quán zhī
quán yǎn
quán gāng
quán yàn
quán guì
quán zhuàn
quán jiào
quán háo
quán wǎng
quán jiǎ
quán guān
quán bèi
quán yù
quán lì
quán wēi
quán zuò
quán jiè
quán qí
quán yì
quán yòu
quán yān
quán zú
quán luè
quán móu
quán duàn
quán fù
quán mén
quán yì
quán xiē
quán shǒu
quán huǒ
quán shì
quán zhì
quán dá
quán guāng
quán mìng
quán zhèng
quán zé
quán bì
quán dǎng
quán xìng
quán jì
quán huàn
quán xiàng
quán chēng
quán yù
quán qiě
quán yòng
quán rèn
quán zhèng
quán yì
biāo zhóu
guà zhóu
zhù zhóu
xī zhóu
héng zhóu
kūn zhóu
gǒng zhóu
shī zhóu
hán zhóu
juàn zhóu
huáng zhóu
jǐn zhóu
lián zhóu
dì zhóu
tài zhóu
chē zhóu
dà zhòu
xiāo zhóu
chéng zhóu
yáo zhóu
xiù zhóu
shù zhóu
léi zhóu
yù zhóu
yá zhóu
yín zhóu
guī zhóu
gào zhóu
pēi zhóu
guāng zhóu
cí zhóu
guī zhóu
lù zhóu
diàn zhóu
qiū zhóu
chén zhóu
bǎo zhóu
quán zhóu
quán zhóu
kuáng zhóu
chì zhóu
ěr zhóu
huà zhóu
suì zhóu
qiān zhóu
qǔ zhóu
dēng zhóu
jūn zhóu
jí zhóu
jīn zhóu
shòu zhóu
dāng zhóu
qián zhóu
yīn zhóu
dài zhóu
yā zhòu
huā zhóu
lì zhóu
sǔn zhóu
xiāng zhóu
zhù zhóu
zhuàn zhóu
bào zhóu
hái zhóu
biǎo zhóu
shuò zhóu
dǐng zhóu
gǔn zhóu
bǐng zhóu
zhuāng zhóu
yè zhóu
fǎn zhóu
lún zhóu
fàn zhóu
lù zhóu
tán zhóu
cháo zhóu
kūn zhóu
zūn zhóu
⒈ 权力中枢。指卿相之职。
引《宋书·王弘传》:“是以周之宗盟,异姓为后;权轴之要,任归二南,斯前代之明謨,当今之显辙。”
《梁书·范缜传》:“縝自迎王师,志在权轴,既而所怀未满,亦常怏怏。”
⒉ 泛指大权。
引南朝梁武帝《<净业赋>序》:“﹝羣小﹞各执权轴,入出号令,威福自由,生杀在口。”
权力的中枢。指执政掌权的人。
权quán(1)(名)〈古〉秤锤。(2)〈书〉(动)权衡:~其轻重。(3)(名)权力:当~|有职有~。(4)(名)权利:人~|公民~|选举~|发言~。(5)(名)有利的形势:主动~|制空~。(6)(动)权变;权宜:~谋。(7)(副)权且;姑且:~充|死马~当活马医。(8)姓。〈古〉又同“颧”。
轴读音:zhóu,zhòu[ zhóu ]1. 穿在轮子中间的圆柱形物件:轴心。轮轴。
2. 像车轴的用来卷绕东西的圆柱形器物:画轴。卷轴。
3. 量词,古代用于以轴装成的书卷,现用于缠在轴上的线以及装裱带轴子的字画等:“邺侯家多书,插架三万轴”。两轴丝线。
4. 纺织机上持经线的工具:杼轴。
5. 枢要的地位:当轴(a.当权,官居要职;b.居要职的官)。
6. 数学上指一条直线,周围的点围绕它旋转,或是用它作为确定各点位置的标准:转动轴。坐标轴。