quán zhuàn
quán xiōng
quán yù
quán cí
quán jié
quán qiǎo
quán xiàn
quán jué
quán shǐ
quán zhà
quán bǐng
quán zhóu
quán lì
quán guǐ
quán shù
quán dāng
quán xíng
quán diǎn
quán mìng
quán héng
quán yǎn
quán héng
quán yàn
quán shǒu
quán bīng
quán zhì
quán biàn
quán xiàng
quán bèi
quán guāng
quán wèi
quán chǒng
quán jiè
quán dù
quán bì
quán zú
quán xìng
quán zhèng
quán mén
quán lì
quán yì
quán jiào
quán wǎng
quán zàn
quán yì
quán xū
quán bǐng
quán xīng
quán zhèng
quán nìng
quán yì
quán dí
quán fǔ
quán zé
quán móu
quán jiā
quán biàn
quán fù
quán tōng
quán guān
quán huǒ
quán zuò
quán zhì
quán shù
quán yǒng
quán zhòng
quán shì
quán rén
quán xiàng
quán wēi
quán jì
quán gǔ
quán shù
quán bǐng
quán huàn
quán guì
quán tiē
quán cí
quán dào
quán yào
quán yān
quán cè
quán qí
quán zhī
quán shì
quán chēng
quán róng
quán yù
quán yí
quán qiáng
quán zūn
quán qī
quán rèn
quán shū
quán dá
quán zhǔn
quán háo
quán shǔ
quán yòng
quán cuò
quán zhàng
quán dǎng
quán shí
quán xǔ
quán jì
quán shè
quán gāng
quán jìn
quán xiàn
quán mào
quán zōng
quán jiǎ
quán qiě
quán xiē
quán yí
quán yǔ
quán luè
quán shì
quán yòu
quán duó
quán yú
quán jiān
quán duàn
quán bì
quán shuō
quán zhì
quán gài
quán biǎo
quán xiàn
quán liàng
quán yí
quán yì
quán yǎn
quán dāng
quán chén
quán shí
quán jié
yīng háo
fēng háo
qiáng háo
jùn háo
shī háo
cū háo
xián háo
gāng háo
wén háo
cū háo
chù háo
bīn háo
jiān háo
biān háo
bù háo
qiū háo
sā háo
cū háo
zì háo
héng háo
jù háo
fù háo
jiāo háo
lí háo
shē háo
rú háo
zhǒng háo
qiú háo
zuì háo
sù háo
láng háo
jīn háo
yī háo
zhèn háo
èr háo
róu háo
juān háo
xióng háo
xiān háo
zhì háo
shǐ háo
shì háo
kuā háo
tǔ háo
qiú háo
yì háo
bái háo
fēng háo
qún háo
cūn háo
guì háo
mín háo
bīn háo
quán háo
zōng háo
xiōng háo
bào háo
kuáng háo
dà háo
qún háo
jiǔ háo
míng háo
jùn háo
rén háo
权.贵豪强。
⒈ 权贵豪强。
引唐刘禹锡《祭韩吏部文》:“权豪来侮,人虎我鼠。”
清顾炎武《书故总督兵部尚书孙公清屯疏后》:“公以为国家之所以足军食者,屯田也。承平既久,而额设之田乃为权豪有力者所据,以至隐占侵没,弊孔百出而军食亏。”
权quán(1)(名)〈古〉秤锤。(2)〈书〉(动)权衡:~其轻重。(3)(名)权力:当~|有职有~。(4)(名)权利:人~|公民~|选举~|发言~。(5)(名)有利的形势:主动~|制空~。(6)(动)权变;权宜:~谋。(7)(副)权且;姑且:~充|死马~当活马医。(8)姓。〈古〉又同“颧”。
豪读音:háo豪háo(1)(名)具有杰出才能的人:英~|文~。(2)(形)气魄大;直爽痛快;没有拘束的:~放|~爽|~迈|~言壮语|~雨(大雨)。(3)(形)强横:~强|~门|巧取~夺。