quán zhóu
quán liàng
quán yòng
quán bǐng
quán yǔ
quán zhà
quán shuō
quán dào
quán bì
quán dāng
quán huàn
quán yì
quán yì
quán yù
quán jì
quán qiě
quán fǔ
quán wēi
quán mén
quán zú
quán bīng
quán yí
quán háo
quán fù
quán xiàn
quán zhì
quán zhàng
quán bǐng
quán qī
quán shū
quán gāng
quán shì
quán zhì
quán jìn
quán qiǎo
quán jiè
quán shù
quán yǎn
quán yǒng
quán cè
quán shí
quán shè
quán duó
quán dí
quán luè
quán cí
quán mìng
quán jué
quán jiā
quán yú
quán yān
quán zhòng
quán nìng
quán zhī
quán shǐ
quán zhuàn
quán yù
quán shù
quán guān
quán xiàn
quán xíng
quán xiàn
quán jiào
quán wèi
quán jiān
quán lì
quán dāng
quán zhǔn
quán zūn
quán xiàng
quán dù
quán zàn
quán yàn
quán guì
quán zhì
quán zhèng
quán biàn
quán qí
quán shì
quán héng
quán jì
quán gǔ
quán chén
quán biǎo
quán shǒu
quán móu
quán guǐ
quán shù
quán yì
quán zuò
quán shì
quán guāng
quán dǎng
quán shí
quán lì
quán xiàng
quán yòu
quán bì
quán wǎng
quán jiǎ
quán qiáng
quán zōng
quán róng
quán xìng
quán chǒng
quán yí
quán yǎn
quán xīng
quán diǎn
quán gài
quán mào
quán bǐng
quán tōng
quán rén
quán bèi
quán xū
quán zhèng
quán tiē
quán yào
quán dá
quán cí
quán rèn
quán héng
quán xǔ
quán duàn
quán jié
quán huǒ
quán jié
quán biàn
quán zé
quán yí
quán chēng
quán yì
quán xiē
quán xiōng
quán shǔ
quán cuò
xiǎn zhà
biàn zhà
tài zhà
màn zhà
jū zhà
kuāng zhà
zào zhà
jú zhà
suǒ zhà
jué zhà
xū zhà
cuó zhà
jiàn zhà
piàn zhà
xiǎn zhà
qiǎo zhà
kē zhà
nì zhà
qī zhà
qīng zhà
lè zhà
dǎ zhà
quán zhà
jiǎo zhà
móu zhà
é zhà
jiāo zhà
tān zhà
kuáng zhà
huái zhà
zǎng zhà
diāo zhà
lán zhà
guǐ zhà
bào zhà
suō zhà
shì zhà
qíng zhà
dào zhà
cāi zhà
kē zhà
hòng zhà
chǎn zhà
sì zhà
biàn zhà
jiāo zhà
bǐ zhà
hè zhà
dàn zhà
jiān zhà
jī zhà
xià zhà
wěi zhà
zhā zhà
kuā zhà
jiàn zhà
xióng zhà
qiāo zhà
jiǎo zhà
yì zhà
huǎng zhà
jiǔ zhà
权诈quánzhà
(1) 诡诈;奸诈
例世路多权诈英trickery⒈ 权谋,诈术。
引汉王充《论衡·定贤》:“以权诈卓譎,能将兵御众为贤乎?”
唐韩愈《县斋有怀》诗:“人情忌殊异,世路多权诈。”
明方孝孺《杂著·许劭》:“彼曹操者以权诈为智,以巧譎为略。”
权变狡诈。
权quán(1)(名)〈古〉秤锤。(2)〈书〉(动)权衡:~其轻重。(3)(名)权力:当~|有职有~。(4)(名)权利:人~|公民~|选举~|发言~。(5)(名)有利的形势:主动~|制空~。(6)(动)权变;权宜:~谋。(7)(副)权且;姑且:~充|死马~当活马医。(8)姓。〈古〉又同“颧”。
诈读音:zhà诈zhà(1)(动)欺骗:~骗。(2)(动)假装:~降|~死。(3)(动)用假话试探;使对方吐露真情:你不要拿话~我。