chú jí
chú shǒu
chú cǎo
chú fēi
chú rì
chú huō
chú hào
chú bān
chú miè
chú guān
chú yù
chú tú
chú zhì
chú shòu
chú gēn
chú míng
chú wǔ
chú shēng
chú jí
chú huǐ
chú táng
chú guò
chú zhuó
chú hóng
chú shì
chú zhù
chú dào
chú suì
chú mò
chú mù
chú fú
chú cán
chú jìn
chú zhì
chú cì
chú luò
chú shěng
chú kāi
chú lì
chú bā
chú yè
chú tú
chú què
chú chà
chú jǐn
chú xī
chú yòng
chú fú
chú báo
chú gǎi
chú pín
chú tuō
chú wáng
chú quán
chú sǎo
chú gōng
chú sì
chú tì
chú gěng
chú líng
chú mìng
chú mǒ
chú fǎ
chú fù
chú dí
chú mù
chú yuè
chú gé
chú tuō
chú sǐ
chú shè
chú tóu
chú bài
chú shū
chú tián
chú fàng
chú zuì
chú tán
chú miǎn
chú guān
chú sì
chú chāi
chú sāng
chú chén
chú ān
chú diào
chú xiào
chú shì
chú zhèng
chú shēn
chú mén
chú xiáng
chú shé
chú xī
chú bì
chú jiǎn
chú pí
chú qù
chú shù
chú zhào
chú suì
chú fèi
chú shì
chú dàng
chú wài
chú le
chú yí
chú bì
chú zhōng
chú pò
chú sāo
⒈ 扫除,清扫。骚,通“扫”。
引清曹寅《祀灶后作》诗:“除骚餘閒夜粥迟, 楝亭兀坐自吟诗。”
除chú(1)(动)去掉:斩草~根。(2)(介)不算在内:~外。(3)(名)算术中用一个不是零的数把另一个数分成若干等份:六~二。(4)(名)台阶:庭~。(5)(动)封建时代指任命官员。
骚读音:sāo[ sāo ]1. 动乱,扰乱,不安定:骚乱。骚扰。骚动。
2. 忧愁:“离骚者,犹离忧也。”
3. 指中国屈原的《离骚》,后泛指诗文:骚体。骚人。骚客。风骚(①指《诗经》和《离骚》,代指古代诗歌或文化;②指妇女举止轻佻)。
4. 举止轻佻,作风下流:骚货。
5. 同“臊”(sāo ㄙㄠ)。