jiǔ tǒng
huà tǒng
diàn tǒng
qiāng tǒng
mào tǒng
pí tǒng
qí tǒng
xiù tǒng
pēn tǒng
miàn tǒng
huǒ tǒng
shī tǒng
chě tǒng
liáng tǒng
gē tǒng
zhú tǒng
yān tǒng
lián tǒng
yào tǒng
guī tǒng
wà tǒng
qiān tǒng
zuǐ tǒng
mì tǒng
yú tǒng
xiū tǒng
gǔn tǒng
cí tǒng
bèi tǒng
diàn tǒng
jiǎn tǒng
hào tǒng
chuī tǒng
qì tǒng
bǐ tǒng
yún tǒng
sòng tǒng
yóu tǒng
xiāng tǒng
kuài tǒng
qì tǒng
jǐng tǒng
jīn tǒng
cí tǒng
yóu tǒng
xuē tǒng
jī tǒng
fàn tǒng
fēng tǒng
diào tǒng
dēng tǒng
bì tǒng
lí tǒng
kù tǒng
lǜ tǒng
kuī tǒng
kè tǒng
jiàn tǒng
kù tǒng
tào tǒng
⒈ 亦作“筠筩”。
⒉ 竹筒。相传楚人祭屈原以竹筒贮米投江。
引唐沉亚之《五月六日发石头城步望前舡示舍弟兼寄侯郎》诗:“蒲叶吴刀緑,筠筒楚粽香。”
清朱研《天香》词:“石火敲红,筠筩晕碧,金丝细细初捻。”
⒊ 指取鱼器。
引宋王安石《伤杜醇》诗:“藜杖牧鸡豚,筠筒钓魴鲤。”
1. 竹子的青皮:“其在人也,如竹箭之有筠也。”
2. 竹子:“柴门空闭锁松筠”。
筒读音:tǒng筒tǒng(1)(名)较粗的管状器物:竹~。(2)(名)衣服等的筒状部分:靴~。(3)(形)形状像筒的:话~。(4)管。