chuī jī
chuī yè
chuī hǒu
chuī zhú
chuī ǒu
chuī sù
chuī luó
chuī wàn
chuī hǔ
chuī xū
chuī nòng
chuī shà
chuī qiāng
chuī shǒu
chuī huǒ
chuī jiǎo
chuī huáng
chuī chén
chuī hún
chuī guǎn
chuī chún
chuī yún
chuī xū
chuī zǐ
chuī líng
chuī téng
chuī sòng
chuī zhì
chuī mào
chuī rǔ
chuī lún
chuī xī
chuī yān
chuī hū
chuī gǔ
chuī biān
chuī jìng
chuī jiā
chuī fēng
chuī xǔ
chuī jī
chuī shā
chuī líng
chuī léi
chuī zòu
chuī chí
chuī tóng
chuī yáng
chuī huī
chuī shuā
chuī fā
chuī pěng
chuī dòng
chuī dēng
chuī jī
chuī chuī
chuī fú
chuī shēng
chuī máo
chuī bò
chuī qiú
chuī yù
chuī huā
chuī tǒng
chuī chàng
chuī jīn
chuī suǒ
chuī lè
chuī niú
chuī tán
chuī pāi
chuī tái
chuī shào
chuī yú
chuī xiāo
chuī dàng
chuī da
chuī méi
chuī fèng
chuī lǜ
chuī dí
chuī guǎn
chuī sàn
qì tǒng
cí tǒng
hào tǒng
kè tǒng
kuī tǒng
jīn tǒng
bì tǒng
liáng tǒng
yān tǒng
xiāng tǒng
jī tǒng
tào tǒng
kù tǒng
dēng tǒng
mì tǒng
huǒ tǒng
zhú tǒng
qì tǒng
xuē tǒng
qiāng tǒng
chě tǒng
xiū tǒng
diàn tǒng
kuài tǒng
jiàn tǒng
fàn tǒng
guī tǒng
bǐ tǒng
yú tǒng
lǜ tǒng
mào tǒng
jǐng tǒng
sòng tǒng
pí tǒng
jiǔ tǒng
xiù tǒng
jiǎn tǒng
gē tǒng
diàn tǒng
pēn tǒng
yào tǒng
qí tǒng
zuǐ tǒng
lí tǒng
yóu tǒng
huà tǒng
qiān tǒng
miàn tǒng
kù tǒng
bèi tǒng
yóu tǒng
diào tǒng
gǔn tǒng
cí tǒng
chuī tǒng
shī tǒng
yún tǒng
fēng tǒng
wà tǒng
lián tǒng
⒈ 猎具之一。属觱篥之类,用以诱捕鸟兽。
引《水浒传》第七回:“﹝林冲﹞和锦儿径奔岳庙里来,抢到五岳楼看时,见了数个人,拿着弹弓、吹筒、粘竿,都立在栏干边。”
一种捕捉虫鸟的工具。类似觱篥。
吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。
筒读音:tǒng筒tǒng(1)(名)较粗的管状器物:竹~。(2)(名)衣服等的筒状部分:靴~。(3)(形)形状像筒的:话~。(4)管。